Reng...reng...
Đột nhiên tiếng điện thoại của tôi vang lên. Tôi lục lọi trongtúi xách lấy ra cái cục gạch be bé của mình. Nhìn chằm chằmvào màn hình điện thoại tôi không ngừng thở dài.
”Alo, thầy huấn luyện viên, thầy gọi em có việc gì ạ?”
”Ờ Bảo Nam, Kỳ Phong có ở cùng em không?” Tiếng ông thầy rè rè bên đầu dây bên kia.
”Có. Nhưng có việc gì mà thầy gọi bọn em vậy?”
”Ờ các em mau chuẩn bị đi sắp đến đại hội thể thao toàn quốcrồi. Bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ bắt tay vào hành trìnhrèn luyện gian khổ để có thể lọt vào đội tuyển quốc gia đithi đấu với các nước khác.” Thầy huấn luyện nói bằng giọngđầy hứng khởi. Nghe thấy vậy, mặt tôi méo xệch đi. Tôi biếtphải nói gì với thầy đây?! Quay qua nhìn Kỳ Phong, mặt hắnhiện rõ biểu hiện là người chả hiểu gì cả. Ôi, môn yêu thíchcủa mị.
Tôi mếu máo nhìn Kỳ Phong. Nuốt nước bọt cái ực, tôi quyếtđịnh nói cho thầy biết tình trạng hiện giờ của mình, trongđầu tưởng tượng ra cái viễn cảnh không mấy tốt đẹp sắp xảyra.
”Nhưng thưa thầy, em có chuyện muốn nói.” Tôi ấp úng.
”Em là ngôi sao của câu lạc bộ, vì thế nên khỏi ngại, em cómong muốn gì thì cứ nói thẳng với thầy.” Thầy không ngần ngại nói. Cơ mà tôi đâu có định nói chuyện ấy. Vấn đề đâu phải là như vậy -.-
”Không thầy ơi, vấn đề là chân em đang bị thương nên có lẽ khôngthể tham gia thi đấu được đâu.” Tôi e dè nói. Trong lòng tôi thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-mo/2038847/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.