Suốt cả một ngày dài Zane đều ở trên giường ít khi ra khỏi phòng. Mọi công việc cũng kiểm soát từ xa. Nếu không phải vì Kaylin đang nằm ở đây thì anh đã về từ sáng luôn rồi.
Khi Kaylin tỉnh lại thì cũng đã là buổi chiều.
Mi mắt cô lay động lúc mở rồi lại nhắm tịt lại vì bị chói. Đến khi mở mắt nhìn rõ hơn thì lại nhìn thấy Zane đầu tiên. Phản ứng đầu tiên khi thấy anh lúc nay là hoảng sợ muốn né tránh. Nhưng có thể vừa di chuyển liền khựng lại. Toàn thân cô như có luồng điện chạy qua mà tê dại của người. Nơi nào cũng đau, chỗ nào cũng xót mà khó di chuyển được.
Đôi môi nứt nẻ hé miệng vì khát nước. Thế nhưng cô không thể giao tiếp được với Zane. Cũng bởi vì cả hai tay cô đều đau nên không thể đưa lên được. Nhất là thân dưới, giống như lúc bị Zane tiêm thuốc mà hiện tại không thể di chuyển được cơ chân. Phần dưới của cô đau nhức nhối, đôi lúc nó còn giật nhẹ làm cô cũng điếng người một phen.
Tủi thân mà nằm im không nói gì. Thế nhưng Zane cũng đâu chịu để cho cô nằm yên như vậy. Biết là cô đang đau, vậy mà còn kéo mạnh tay cô để cô ngồi dựa vào người anh.
Chỉ một động tác đấy thôi cũng khiến nước mắt Kaylin chảy dòng xuống cằm. Cô đã muốn nằm im thôi, vậy mà cũng không được nữa.
Đôi mắt cô nhìn anh cũng hiện rõ sự tuyệt vọng trong đó. Cô chẳng thế làm hài lòng nổi anh. Cô đã cố để không phạm phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453874/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.