Vì sắp tới ngày lễ Giáng sinh nên mọi người nơi đâu cũng náo nhiệt để đi mua đồ cho ngày lễ lớn của cả đất nước này.
Kaylin ngồi nhìn mọi người trang trí các vòng hoa, cây thông noel rồi còn cả bánh kẹo cho ngày lễ lớn mà cũng thấy vui hẳn ra. Lúc còn ở cô nhi viện, khi đó mọi người đón Giáng sinh cùng nhau mà bỏ mặc cô ở dưới bếp bẩn thỉu, chỉ có chú mèo đen đó làm bạn. Nhưng có những năm thì cô được đón ngày lễ này cùng với một ông cụ, hay bà cụ đi lang thang nào đó. Còn nhớ có một câu khiến cô càng có niềm tin hơn vào mỗi dịp Giáng sinh qua đi đó là "Một năm mới là một quyển vở mới, ta có thể tự ý viết một năm của ta vào trong quyển vở đó. Đẹp hay xấu đó là do cách ta sống, cách ta chọn."
Đến giờ Kaylin vẫn tin sẽ có một ngày cô có một gia đình tốt, chỉ cần có người thân là đủ rồi, cô không biết họ có đối xử tốt với cô hay không, nhưng việc có gia đình nhỏ đối với cô cũng là một điều xa xỉ mà cô muốn hướng tới nhất.
Thơ thẩn ngồi trong phòng cả một buổi sáng, đến khi có người gõ cửa thì cô mới đi ra để xem là ai.
Đứng ngoài cửa là Dashiell, anh có vẻ không mấy vui khi gặp cô, chắc hẳn phải bị ép buộc lắm thì anh mới đến đây để gặp cô như này.
- Cô... lão đại sắp tới giờ nghỉ trưa. Cô chuẩn bị đồ ăn trưa cho Ngài ấy nhanh lên.
Kaylin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453870/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.