Sau cả một tuần ở Bắc Kinh, Kaylin cũng dần điều chỉnh lại với cuộc sống nơi đây. Đôi lúc có những khi Zane đi cùng bạn đi đâu đó, cô thường ngắm hoàng hôn xuống. Những lúc đấy thật sự là rất vui. Bởi vì khi đó cô mới không bị áp lực, không bị sự dồn ép đến từ Zane.
Ngồi ở gần cửa sổ, Kaylin cứ mông lung vừa nhìn bầu trời còn vừa nghĩ gì đó. Bầu trời lúc này như ngọn lửa có chứa sắc hồng vậy. Nó lan tỏa ra cả bầu trời gần đó, những đám mây cũng dần ngả sang màu cam, màu hồng. Mặt trời lúc này tựa hệt như lòng đỏ trứng gà. Nó vừa to vừa tròn, còn vừa có sắc cam đậm.
Vì là khoảng thời gian này Zane chưa về nên Kaylin có thể tự do đi lại hơn. Nhưng vết thương vẫn chưa khỏi nên Kaylin không dám đi lại nhiều.
Nhưng còn đang ngẩn ngơ nghĩ thì có một nhóm người mặc áo đen đi vào. Thậm chí cô còn không biết họ làm sao có thể đi qua được bước tường cao như thế mà không có vệ sĩ nào bảo gì. Phải quan sát kỹ lắm thì mới thấy có một vệ sĩ nằm lấp sau chậu cây cảnh to ở sân. Có vẻ như vệ sĩ đó bị ngất hay gì đó.
Cô không hiểu gì, còn đang muốn liên lạc cho Zane nhưng chẳng biết liên lạc ra sao. Đang định tìm chỗ trốn thì có hai người ập vào phòng.
Trong lúc Kaylin định chạy thì cô lại bị bịt khăn có tẩm thuốc mê. Chưa đầy năm giây liền gục xuống.1
Đám người đó bàn nhau rồi cho Kaylin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453841/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.