Suốt mấy ngày sau đấy Kaylin không ở trong phòng thì cũng chỉ đến phòng ăn của nhà Nhất Thiên. Cô thậm chí còn chẳng thể đi lại được bằng khi ở Anthony. Mọi sự đều do Zane quyết định, cô cũng không dám làm trái ý anh.
Ngồi trong phòng những lúc không có Zane thì cô thường hay đứng ra ngoài cửa sổ để nhìn toàn cảnh từ trên núi xuống. Xa xa cũng có thể nhìn thấy được các tòa nhà cao tầng, thi thoảng cũng có những tiếng phương tiện giao thông phân khối lớn.
Ở thành phố Bắc Kinh này cũng thật xa hoa. Chỉ có điều cô cảm thấy ở đây cũng không khác gì một cái lồng giam khác. Bốn bề xung quanh đều được bao quanh bởi bức tường sắt thép, chỗ nào cũng có người theo dõi từng nhất cử nhất động một.
Còn đang ngồi trong nhìn ngắm ra ngoài trời thì có tiếng bước chân đi đến. Kaylin theo bản năng liền đóng cửa kéo rèm lại. Thao tác rất nhanh như đã thực hiện rất nhiều lần rồi vậy. Căn phòng trong giây lát cũng đã tối dần đi, chỉ còn ánh đèn nhỏ ở gần đầu giường.
Tiếng gõ cửa còn làm Kaylin giật mình. Cô đã phải lăn tăn vài phút mới dám đi ra mở cửa. Bởi vì cô biết đó không phải là Zane, cô nhận biết được tiếng bước chân của anh và anh cũng không có khái niệm gõ cửa khi vào chính căn phòng của mình. Điều cô sợ không phải là sợ ai đó bên ngoài kia bắt nạt vì là người mới đến, chỉ là cô sợ khi tiếp xúc với người đó sẽ bị mùi cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453838/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.