Còn tưởng rằng Austin sẽ rời đi từ sớm, ai ngờ anh vẫn còn ở lì đây.
Sáng sớm ra Kaylin vừa dọn thức ăn lên bàn thì anh liền tiện tay cắt một miếng thịt để ăn. Vẻ mặt sau đó còn kinh ngạc như thể mới ăn món này lần đầu tiên vậy.
Ăn thêm vài miếng nữa sau đó mới lau miệng mà hỏi Kaylin:
- Bé con, lại đây anh bảo.
Kaylin chớp chớp mắt, cũng đi đến đứng gần Austin theo lời anh nói.
- Ai nấu mấy món hôm nay đấy?
Thấy Austin nhắc về món ăn thì Kaylin có chút hơi lo. Cô sợ anh không hợp khẩu vị, sẽ mắng cô vì làm ăn không nên trò trống gì. Chầm chậm tự chỉ tay vào bản thân nhưng ánh mắt vẫn lảng tránh đi chỗ khác.
Còn tưởng Austin định cốc đầu mình, ai ngờ anh chỉ vỗ nhẹ đầu cô còn cười nói khen cô:
- Không tồi. Lâu lắm mới có mấy món hợp khẩu vị. Thảo nào tên đó để em nấu ăn.1
Kaylin được khen thì liền nhoẻn miệng cười. Từ trước đến nay cô đều đảm nhận công việc nấu ăn từ ở cô nhi viện cho tới ở đây. Chỉ là cô nghĩ nó xuất phát từ tính chất công việc chứ không phải vì cô nấu ăn ngon nên mới được nấu. Nhưng bây giờ có Austin khen cô, cô cũng cảm thấy đỡ lo lắng đi phần nào. Chỉ sợ một hôm nào đấy không hợp khẩu vị của Zane thì anh sẽ tức giận lên mất.
Cô cúi đầu coi như thay lời cảm ơn.
Sau đó liền phải đi lên phòng xem Zane tắm xong chưa. Bởi vì anh hay ngâm mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453800/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.