Kaylin đau tới mức cơ thể dần tê dại mà không còn nhận thức được. Cô mơ hồ trong khoảng không, ánh mắt cũng nhìn không rõ. Hiện tại chỉ cảm thấy các tế bào như co thắt lại, cảm thấy rất lạnh dù rằng đang được nằm trong căn phòng ấm áp.
Cô không rõ, mọi thứ cứ mơ hồ làm sao. Muốn nhắm mắt ngủ nhưng lại không tài nào nhắm mắt lại được.
Người đàn ông ôm cô từ trên khoang máy bay cho tới khi đặt chân trở về nước Mỹ. Giữa hai người liên kết với nhau cũng là màu đỏ thẫm của máu.
Finnegan để ý vết thương trên vai Kaylin có vẻ nghiêm trọng hơn, nhưng Dashiell lại lắc đầu ánh mắt ra hiệu để bảo anh đừng nhiều chuyện. Quả thực không muốn giúp đỡ Kaylin một chút nào, không muốn phật ý lão đại của mình nhưng nhìn cô đáng thương như vậy thì anh vẫn không kiềm chế được. Đợi quay trở về nhà liền gọi cho Anselm để ông chuẩn bị đồ trị thương giúp Kaylin.
Mấy người làm trong nhà vừa nhìn thấy cũng cúi đầu thu mình lại. Không phải vì họ bất ngờ với vết thương trên người cô mà chỉ là vì chủ nhân của họ, thông qua ánh mắt liền biết anh đang tức giận, chính vì vậy nên họ mới sợ bị dính vào những chuyện không đáng có.
Đưa Kaylin quay trở về phòng, kéo lại rèm đang buông ở giường để vòng ra sau. Đặt cô trên chiếc giượng rộng rãi đó, lần này có vẻ nhẹ nhàng hơn trước. Anh cũng không rõ.
Nhưng Kaylin từ đó đến giờ chỉ mở mặt nhìn lên chiếc đèn chùm pha lê trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453798/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.