Trên đường quay trở về căn biệt thự ở Myanmar, Kaylin mặt trắng bệch không có chút sức sống nào. Cả người cô đều được Zane che đi bằng hai tay. Cô cứ nằm bất động trong lòng anh. Máu trên vai vẫn chảy xuống không ngừng. Thậm chí cánh tay đỡ đằng sau lưng Kaylin của Zane cũng dính đầy máu tươi của cô. Hàng lông màu thanh thoát bây giờ lại nhíu lấy nhau, giống như rất đau vậy.
Nhìn thấy Zane mặt tối đi nhiều, Finnegan cũng bám chắt lấy vô lăng để lái xe thật nhanh.
Quay trở về biệt thự, còn chưa đợi Finnegan mở cửa thì Zane đã lao ra ngoài ngay rồi. Đi thẳng vào trong nhà mặc kệ mọi người bên ngoài.
Finnegan đứng nhìn theo hai người họ thì liền bị Dashiell vả một phát vào đầu mà nói:
- Còn đứng ngơ ra đấy, gọi bác sĩ tới khám mau đi.
- À... ừ nhỉ. - Finnegan ngơ ngơ sau đó mới gật đầu.
Bình thường mọi chuyện anh đều sáng suốt chẳng phải để ai nhắc, vậy mà tới khi gặp chuyện này thì lại lúng túng như mới trải qua. Cũng không hẳn là vậy, chỉ là từ trước đến nay đều chỉ có con trai đi xung quanh anh, hiện tại có Kaylin là con gái nên anh không quen. Bình thường khi gặp sự cố mà cũng bị thương như vậy thì cũng thường tự băng bó. Đến ngay cả Zane cũng chẳng cần phải gọi người tới khám, trừ những trường hợp đặc biệt ra.
Lấy máy gọi cho người bên này để liên hệ với bác sĩ. Khoảng chừng 15 phút sau thì một người phụ nữ mặc áo blouse đi tới cùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453796/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.