Đến khi trời tối thì Zane mới đi xuống. Anh cũng thay quần áo từ khi nào rồi.
Vừa mới xuống liền nhìn thấy Kaylin đang nằm ngủ say trên sofa rồi. Cô cũng đã thay bộ đồ khác, nhìn cô... tại sao lại muốn vứt bỏ cái bộ váy kia đi nhỉ? Còn nằm ngủ mà không chút đề phòng nào. Liệu anh có nên nhân lúc này mà tiễn cô đi về với bọn họ không nhỉ? Có nên, hay không?
Trong lúc đang suy nghĩ thì cô hầu gái đi đến bên cạnh mà cung kính nói:
- Thưa ngài, đồ ăn tối của ngài đã chuẩn bị xong rồi. Mời ngài đi đến để ăn ạ.
Zane nghe vậy liền quay bước mà đi về phía nhà ăn. Anh còn chẳng thèm nói gì. Cô người làm thấy thế thì đành đi đến để gọi Kaylin dậy. Mơ mơ màng màng đi về phòng ăn. Kaylin vẫn còn chưa tỉnh ngủ cho lắm. Nhưng khi vừa nhìn thấy Zane đang trừng mắt nhìn mình, cô liền cụp tai lại mà đi đến ngồi ở bàn ăn.
Đợi đến khi Zane lấy thức ăn để vào đĩa của mình thì lúc này Kaylin mới dám động vào dĩa để lấy đồ. Nhưng còn chưa lâu, thì tiếng đĩa rơi loảng choảng làm Kaylin giật mình buông ngay dĩa xuống, mấy cô giúp việc đứng đó mà cũng giật mình theo.
- Cô quên mất công việc của mình? - Zane gằn giọng nhìn về Kaylin đang run lên kia.
Kaylin nghe vậy thì liền lắc đầu. Cô nào dám quên, chỉ là cô nghĩ anh đi đến chỗ khác thì cô sẽ không phải nấu ăn nên cô mới không làm.
Vậy là liền đứng dậy nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/453793/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.