Buổi đêm khi tỉnh dậy, Zane thấy mình đang nằm ở một căn phòng xa lạ còn nhỏ hẹp. Anh nhíu mày, từ từ ngồi dậy. Cả thân trên anh băng bó rất nhiều, chân bên trái cũng bị thương.
Đứng dậy vẫn có thể đi được bình thường ra bên ngoài, anh mới nhớ ra đây là ở trại trẻ mồ côi. Còn nhớ khi đó cô bé đó cứu anh, không biết bây giờ đang ở đâu rồi. Anh vừa nghĩ tới liền đi ra ngoài để tìm cô bé. Lại không ngờ gặp được người trông giữ của nơi đây. Bà ta vừa nhìn thấy anh liền khúm núm không có vẻ tự tung tự tác như ban đầu nữa.
- Không biết... Ngài cần gì ạ? Nếu không tôi có thể gọi người của Ngài tới đây. - Bà ta cố nở nụ cười với Zane để làm hài lòng anh.
- Con bé đâu? - Zane không thèm để ý bà ta ra sao, chỉ hỏi tới cô bé đó.
Nhìn vẻ mặt bà ta cứng ngắc nhưng vẫn cố nở nụ cười. Sau đấy liền dẫn anh đi qua khu vườn tối. Ở khu bếp chật hẹp, bà ta sợ anh không hài lòng, vẻ mặt sợ sệt cười cười để cố giải thích:
- Tại... tại vì con bé... có nuôi một con mèo nên muốn ở đây...
Zane nhìn vào bên trong, cô bé buổi sáng anh nhớ rõ, gương mặt ra sao, cả ánh mắt anh vẫn luôn nhớ rõ. Kaylin hiện tại nhỏ bé, dường như anh chỉ cần thổi nhẹ cũng có thể bay. Cô bé như vậy, còn phải chịu đựng ở một nơi như này. Anh không nghĩ cô đã phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/3041283/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.