Không ngờ là ở Nga vào mua đông lại lạnh tới vậy. Kaylin mặc nhiều lớp áo như thế, cô đeo gang tay rồi cả khăn quàng, chụp tai chỉ hở mỗi phần chóp mỗi đến trán. Nhìn cô như cục bông tròn xoe ra nhưng cô vẫn thấy rất lạnh. Hơn nữa cứ mỗi lần đến mùa đông là mấy vết thương cũ của cô sẽ cùng nhau khiến cô đau nhức đến mệt mỏi.
Nhưng vì cô lại rất thích đùa với tuyết nên lúc nào thấy đỡ lạnh thì liền đi ra để nặn người tuyết. Vì trời lạnh như này nên ông Vinson lo cho sức khỏe của cô, ông cũng không tiện đưa cô đi chơi ở thành phố lúc này.
Còn đang nặn một cục tuyết tròn thì thân người tuyết bị đạp đổ. Cô ngước lên nhìn, bóng dáng không thể lẫn vào đâu được của Zane. Có chút hoảng, có chút lo sợ mà buông tay để tuyết rơi xuống. Cô theo bản năng mà lùi lại phía sau. Cứ nghĩ Zane phải quay lại Mỹ rồi mới phải, cô không ngờ rằng anh đang ở đây.
Anh bước đến gần khiến cô lo sợ nhiều hơn. Nhìn cái cách Kaylin mặc mùa đông này, anh không khỏi nhíu mày. Bình thường cô hay ở trong nhà nên anh thấy cô mặc ít đồ hơn, ra ngoài trời như này nhìn như cục bông có thể lăn tròn xuống dưới đất luôn vậy.
Kéo Kaylin định đưa cô đi nhưng Kaylin muốn đứng lại. Hai người dừng lại vài giây, Kaylin vội giải thích để anh không tức giận.
"Em muốn bảo với chú trước, chú sẽ lo lắm ạ."
Anh nhìn cô, vài giây sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/3041140/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.