Với bệnh tâm lý như của Kaylin, Zane biết rõ cô sẽ có ý định tự làm hại bản thân nên không thể để cô một mình. Nếu trong phòng không có anh thì sẽ phải có người giúp việc. Anh cũng không hay về vì gập anh cô sẽ phản ứng dữ dội.
Kaylin ngồi trong phòng thẫn thờ không muốn làm gì. Đôi mắt cô dần khô khốc vì khóc nhiều, thậm chí còn cảm thấy rất đau đầu nữa. Chú chó có lẽ cảm nhận được nỗi buồn của cô mà nằm cạnh dưới chân của cô.
Suốt cả một ngày Zane không thể tập trung làm việc được chỉ vì Kaylin. Anh đã giao lại cho người của mình xử lý để về xem cô thế nào. Nhìn cô như này, anh lại rất muốn ép cô ăn nhưng lại nghĩ cô sẽ tự làm hại mình hơn.
Đến gần vén mái tóc cô lên, cảm nhận được việc cô thấy mình đang lạc lõng ở nơi này. Anh biết rõ đây không phải nơi hoàn hảo để dành cho cô. Nhưng lại không đưa cô đi được, đã quyết định giữ cô lại thì dù là ai cũng không thể đưa cô đi. Kaylin rất muốn né tránh anh nhưng cô biết anh cũng có cách để gần mình hơn. Cả hai đã ba ngày không nói gì, dường như đều có khoảng cách vô hình rất lớn giữa hai người.
Suy cho cùng, anh cuối cùng nên cho cô biết nhiều hơn những gì cô nghe trước đó. Kéo cô đứng dậy còn mở khóa xích ở chân cô rồi dãn cô đi. Là căn phòng bí mật trước đó nhưng Zane mở ra một mật đạo chỗ tủ sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/3041085/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.