Mỗi ngày cứ vậy mà trôi qua... Kaylin hiện tại đã ở khu chính được một tuần liền. Cô lúc nào cũng phải dậy sớm, mỗi ngày đều phải làm việc cho tới khi tối muộn. Mặc dù vậy, để tránh gặp mặt Zane thì cô đã phải nhớ hết lịch di chuyển của anh. Những khi nào anh ở thư phòng, hay ở phòng khách nghỉ ngơi,... Cô đã phải nắm rất rõ vì sợ anh sẽ tức giận khi nhìn thấy mình.
Làm việc từ khi tờ mờ sáng cho tới tận khi tối muộn, Kaylin thở không ra hơi. Sắc mặt lúc nào cũng trắng bệch làm người ta cảm thấy thương xót thay. Một lâu đài lớn tới như vậy nhưng cô bé phải làm tất cả, mỗi ngày đều làm. Quả thực không nghĩ nổi sức chịu đựng của cô gái nhỏ bé này đến mức nào.
Nhưng Kaylin cũng đâu phải khỏe khắn gì, chỉ là cô biết cách làm việc sao cho hợp lý để không thấy quá mệt mỏi. Tất cả đều sắp xếp một cách hợp lý.
Lau dọn xong thư phòng, Kaylin chợt nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại trời cũng đã tối muộn luôn rồi. Có lẽ cô cũng nên về nghỉ ngơi thôi.
Di chuyển đến các cửa sổ trong thư phòng, Kaylin không biết là nó có thể tự đóng lại nên cô phải dùng sức của mình để đóng. Nhìn chật vật biết bao. Một cô gái đến cả các thiết bị điện tử nhỏ nhặt như này cũng không biết, còn cả việc phải lau nhà bằng sức người trong khi đã có máy hút bụi như Kaylin đây thì quả thực cô đã bị cách biệt với xã hội, có quá nhiều thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/271822/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.