Chiếc xe vẫn cứ lao thật nhanh trên thành phố New York nhộn nhịp.
Mãi cho tới khi xe dừng lại, Dashiell mở cửa xe ra cho Zane đi ra. Kaylin cũng lảo đảo mà đi ra ngay theo sau. Cô bé điều tiết lại nhịp thở, sắc mặt nhợt nhạt còn chưa nhìn rõ được khung cảnh gì liền lăn đùng ra đất.
- Lão đại, con bé này...
- Giao cho lão Anselm tự xử.
- Rõ.
Nói rồi Dashiell liền bế Kaylin lên về sau biệt thự rộng lớn.
Lúc này mới để ý, đây giống như một tòa lâu đài vậy. Nó rộng lớn bạt ngàn không rõ phải chi trả bao nhiêu cho một nơi xa hoa như này. Trước mặt là lâu đài rộng lớn, tường thành nguy nga tráng lệ. Trang viên thì giống như một ngôi làng nhỏ vậy, trang trí rất nhiều cây cảnh cùng cả hoa lá, bể cá, tượng đài lớn ở chính diện cùng dòng nước chảy xuống biểu tượng của gia tộc Anthony.
Không gì để miêu tả hết sự xa hoa bên trong lâu đài này. Tất cả mọi thứ đều phải được tự tay người làm ra. Rất tỉ mỉ và công phu.
Người hầu kẻ hạ trong lâu đài lớn cũng phải đứng xếp hàng để chào mừng chủ nhân của căn lâu đài này trở về.
Zane vừa về liền vào trong thang máy để lên phòng làm việc. Mọi thứ xung quanh anh chỉ có đấu đá, công việc và chỉ có vòng lặp như vậy.
Cốc! Cốc!
Anselm đi lên gõ cửa phòng làm việc của Zane.
- Vào đi.
Giọng nói uy nghiêm vang lên, người trung niên Anselm nghe vậy liền mở cửa bước vào.
- Nghe nói Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-trong-ac-quy/271812/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.