Brody đã nhớ giặt ga trải giường nhưng do mải mê với đoạn văn đang viết dở nên anh suýt quên sấy khô. 
Khi thoát ra được cơn mưa dầm dề và vũng bùn của thời tiết mùa thu mà anh vừa đưa nhân vật của mình vào, Brody chợt thấy thèm một điếu thuốc. Đã ba năm năm tháng mười hai ngày nay anh không hút điều Winston nào, anh ngồi nhẩm tính nhưng vẫn ước ao có được một bao lúc này. 
Anh đã thực hiện được những trang viết hay, cũng như khi anh được thỏa mãn nhu cầu sinh lý và nó giúp anh hạn chế bớt cơn thèm thuốc lá. 
Brody ngồi thừ mặt tưởng tượng sự cuốn hút và thú vui mỗi khi anh rút một điếu thuốc hình tròn mảnh mai ra khỏi chiếc bao màu đỏ-trắng, quơ bất kỳ chiếc bật lửa nào trong hàng chục cái mà anh vứt quanh đó, bật lửa và hít một hơi thật dài và sảng khoái. 
Khỉ gió, tại sao giờ này anh lại không được nếm thử thứ cảm giác vừa cay cay vừa dễ chịu đó nhỉ. Anh vừa được thường vừa phải trả giá cho trí tưởng tượng vô cùng phong phí của mình. 
Không ai có thể ngăn cản anh đi vào thị trấn bây giờ và mua một gói. Không thứ chết tiệt nào có thể ngăn cản anh được. Nhưng đằng này nó lại thuộc về lòng tự trọng của mình. Anh đã bỏ thuốc, cũng như anh rời bỏ tờ Tribune rồi mà. 
Một khi đã đóng cửa lại phía sau mình thì anh sẽ dứt khoát không mở ra nữa. 
Và đó là phần thưởng nhưng cũng là sự trừng phạt đối với một kẻ ngang bướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-tan-vo/53242/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.