Trong lớp 11A bây giờ là tiếc ngữ văn, là cái tiếc mà đối với mấy đứa yêu văn thì là thiên đường, còn mấy đứa lười biếng Chỉ thích học những môn tự nhiên thì lại là địa ngục.
Chẳng hạn như 6 đứa bàn cuối là 1 ví dụ rõ ràng.
Thay vì học văn thì bạn khánh nhà ta ngồi cày game
Chị Phương ngồi kế bên không nhắc nhở mà còn gia nhập với Khánh luôn.
Bàn dưới 2 anh chị cày game là của 2 anh Lâm và Thiên, 2 ông này 1 ông thì nghe nhạc, ông còn lại thì ngủ ngon lành như đang ở nhà.
Bàn cuối cùng là của 2 chị Nghi và Nhi, 2 chị này còn dã man hơn nữa, 2 chị ngồi lấy điện thoại ra vô hình trai đẹp, rồi cùng nhau bàn luận nhận xét, xong rồi nhìn nhau cười khoái chí.
Đời đâu như là phim, trong phim đi học mà làm việc riêng cũng đâu bị gì, nhưng đây là đời chứ đâu phải trong phim, vì thế là 2 anh chị nào đó đang mải mê chơi game nào để ý bà cô mặt hầm hầm đang đứng kế bên nhìn 2 người.
- ồ chơi hay giữ há giết chết gần hết kẻ thù rồi
- Đương nhiên rồi, tui là cao thủ mà_ Khánh tự tin đáp lại lời vừa rồi mà không biết vì câu nói của anh mà mặt người kia đã khó coi nay còn khó coi hơn
- ỦA anh đang nói chuyện với ai vậy_ Phương mắt không rời màn hình lên tiếng hỏi Khánh
- Cô có bệnh không, hỏi tôi rồi tôi trả lời giờ đi hỏi tôi đang nói chuyện với ai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-pha-phach/69343/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.