Jennifer Parker đứng trần truồng, ngắm nhìn phong cảnh rộng lớn trên vịnh Tangier qua cửa sổ. Đó là một ngày thu sẽ lạnh, không khí trong lành và trên vịnh đầy những thuyền buồm trang và thuyền máy. Gần một chục thuyền lớn đang đậu ở cảng bập bềnh theo sóng. Jennifer cảm thấy sự hiện diện của hắn và quay lại.
- Thích phong cảnh ở đây không?
- Không phải là thích mà là mê mới đúng.
Hắn ngắm thân hình trần truồng của cô.
- Anh cũng vậy!
Bàn tay hắn bắt đầu mon man trên ngực cô.
- Lên giường tiếp đi.
Sự đụng chạm của hắn làm Jennifer rùng mình. Hắn đòi hỏi ở cô những thứ mà chưa người đàn ông nào dám yêu cầu và hắn làm những cái mà cô chưa hề được nếm trải.
- Vâng, Michael.
Họ quay lại phòng ngủ và ở đó trong một khoảnh khắc Jennifer nghĩ tới Adam, sau đó cô quên hết mọi thứ trừ những gì đang xảy ra với cô.
Jennifer chưa biết ai giống như Michael Moretti.
Hắn không bao giờ biết thoả mãn. Thân thể hắn thật khoẻ mạnh, rắn chắc và nó trở thành một phần của cô, buộc cô chuyển động theo nó, kéo cô trên những đợt sóng khoái cảm ngày càng cao cho đến lúc cô muốn rên lên vì sự sung sướng hoang dại. Khi họ đã làm tình xong và Jennifer nằm đó, mệt thừ người thì Michael lại bắt đầu nữa và Jennifer tiếp tục bị cuốn vào cơn sóng tình cuồng nhiệt dường như quá sức chịu đựng của cô.
Giờ đây hắn nằm trên cô, nhìn thẳng vào khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-noi-gian/1904057/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.