Một lát sau, Gia Hân mặc một chiếc váy xòe màu trắng dài đến đầu gối. Vừa bước ra khỏi phòng nhìn xuống sàn cô bỗng nhìn thấy có dấu mũi tên giữa nhà. Gia Hân đi theo dấu mũi tên nó dẫn đến một cái bàn, giữa bàn có một cuốn sách và một con gấu bông.
Gia Hân cầm cuốn sách mở trang đầu tiên ra, điều đầu tiên cô nhìn thấy đó là lời bài hát “Bởi vì gặp được bạn” của Nguyên ca sáng tác. Đó cũng là bài mà Gia Hân thích nhất. Cô tự hỏi liệu đây có phải là điều bất ngờ Nguyên ca dành cho cô không nhỉ?
Gia Hân đang suy nghĩ mông lung thì nghe tiếng Trâm Anh:
- Cậu có thích món quà này không? - Trâm Anh vừa nói vừa đi lại gần Gia Hân. Hôm nay Trâm Anh mặc chiếc váy màu xanh da trời rất đẹp mắt, cô nhìn thẳng về phía Gia Hân.
- Hôm nay là ngày gì vậy? Sao cậu lại... - Gia Hân nhìn Trâm Anh với vẻ ngạc nhiên hỏi. «Vậy mà cứ tưởng... »
- Hôm nay ấy hả? Hôm nay là ngày bình thường thôi, tại mình thấy cậu dạo này buồn quá nên mình muốn làm cậu vui thôi. Mà phía kia còn có mấy món ăn mà cậu thích nữa đó, cậu qua bên này đi! - Trâm Anh kéo Gia Hân về phía bàn ăn bên kia.
- Trâm Anh cậu... cảm ơn cậu nhiều. Cũng xin lỗi cậu vì sáng nay mình đã tức giận với cậu.
- Ừ..không sao đâu, hồi sáng mình cũng có lỗi mà.
- Ừ...
- Gia Hân mình hỏi cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-nho-cua-rieng-toi/2380208/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.