Thiên Tỉ chạy lại chỗ Vương Nguyên và Tuấn Khải đang phía tường thành. Từ trên cao nhìn xuống khoảng trời mênh mông mà sao thấy lòng người xáo rỗng quá. Tâm hồn thả theo mây trôi trên trời cao và đôi khi nó lại là một khung cảnh thích hợp để cho ai đó trải lòng.
_ Nguyên nhi chuyện của em và Hân Hân là sao? - Tuấn Khải thắc mắc.
_ Cậu nói cho mình và đại ca nghe đi! - Thiên Tỉ tiếp lời.
_ Thì theo như mọi người thấy đó, em và Gia Hân chia tay rồi - Vương Nguyên.
_ Là thật sao? Khi nào? - Thiên Tỉ bất ngờ.
_ Sao tụi anh không biết gì hết vậy? - Tuấn Khải.
_ Từ sau hôm xảy ra cái vụ scandal đó, em cũng không hiểu vì sao nữa. Gia Hân nói là muốn chia tay. Còn mọi người không biết chuyện là vì em và Gia Hân đã quyết định không cho mọi người biết - Vương Nguyên nói với giọng vô cùng buồn bã.
_ Ra là vậy, tội nghiệp hai đứa. Vậy mà bọn anh không biết còn tổ chức đi chơi cho hai đứa, anh xin lỗi - Tuấn Khải nói với giọng hối hận.
_ Mình cũng có lỗi, xin lỗi cậu - Thiên Tỉ nói rồi cúi mặt xuống đất.
_ Không phải lỗi của anh và Thiên Tỉ, cả hai không cần phải xin lỗi em đâu - Vương Nguyên nói rồi cả 3 người chỉ im lặng nhìn nhau.
----------------------------- ta là gạch phân cách --------------------------------
Một góc nào đó ở dưới chân thành, Trâm Anh và Gia Hân đang ngồi nghỉ thì Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-nho-cua-rieng-toi/2380203/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.