Tại khu vui chơi cách quán kem cũng không xa lắm.
_ Chúng ta chơi ở đây đi nha - Bảo Trâm.
_ Ukm - đồng thanh.
_ Em muốn chơi tàu lượn siêu tốc - Bảo Trâm.
_ Ukm vậy anh sẽ chơi với em - Thiên Tỉ.
_ Còn mọi người, chơi cùng luôn nha - Bảo Trâm.
_ Ukm - Tuấn Khải.
_ Nhưng tay anh đang bị đau làm sao mà chơi được. Thôi đi lòng vòng với em nha - Trâm Anh.
_ Ukm vậy cũng được - Tuấn Khải.
_ Coi bộ hai người này.... - Bảo Trâm.
_ Thôi đi đi kìa - Vương Nguyên chen ngang.
_ Vâng - Trâm Anh.
Bảo Trâm và Thiên Tỉ đi về phía tàu lượn còn Trâm Anh và Tuấn khải đi về phía bên kia xem mọi người vui chơi. Vương Nguyên thì đang tìm Gia Hân bất ngờ Bảo Trâm quay người lại:
_ Hai người chơi chung với tụi mình không? - Bảo Trâm “Họ đâu rồi, đi nhanh qúa à. Không biết là đi đâu nữa rồi” Suy nghĩ của Bảo Trâm.
_ Nhanh lên - Thiên Tỉ.
Lúc này Vương Nguyên nhìn thấy Gia Hân đang ngồi 1 mình trên chiếc ghế đá với khuôn mặt buồn bã. Anh nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi lên ghế:
_ Gia Hân em sao vậy từ lúc ở sân bay anh đã thấy em không vui rồi.
_ Em... em...
_ Em nhớ nhà chứ gì?
_ Vâng... em xa nhà xa bố mẹ cũng lâu rồi vậy mà bố mẹ mới sang được ít hôm đã phải về.
_ Thôi đừng buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-nho-cua-rieng-toi/2380168/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.