Tối hôm đó Vương Nguyên nhắn tin cho Gia Hân:
"Em đang làm gì đó?".
"Em đang ngồi đọc truyện thôi, còn anh?".
"Em đọc truyện gì vậy? *tò mò* Anh đang ngồi xem tivi".
"Em đang đọc truyện Thiên Thần Nhỏ Của Riêng Tôi, anh có đọc không?".
"Nó có hay không? Anh cũng muốn đọc thử".
"Có ạ, phải nói là rất hay luôn đó" (Tg: Cái này chém hơi quá:v)
"Umk. Vậy để anh đọc thử".
"Vâng mà anh nhắn tin cho em có việc gì vậy?".
"Bộ anh không nhắn tin cho bạn gái của mình hả".
"Được chứ nhưng....."
"Nhưng gì? *tò mò*".
"À không có gì. Vậy thôi chào anh nha, em đọc truyện tiếp đây".
"Khoan đã, ngày mai em có rảnh không? Ngày mai chúng ta đi hẹn hò nha".
"À..... hay là ngày mai chúng ta đến Trung tâm thương mại nha anh!".
"Ukm. Lần này anh sẽ chiều theo ý của em".
"Vâng. Cảm ơn anh nhiều nhiều lắm ạ ^^".
Sáng hôm sau, Gia Hân đã chuẩn bị xong nhưng đợi mãi vẫn không thấy Vương Nguyên đến. Cô suy nghĩ: "Sao đến giờ rồi mà anh ấy vẫn chưa đến nhỉ???" Rồi cô lẩm bẩm:
- Không biết có xảy ra chuyện gì không nữa? Mình lo quá chắc phải qua nhà anh ấy xem sao.
Trước cửa nhà Vương Nguyên, cô cứ đắn đo suy nghĩ: "Giờ này anh ấy và bố mẹ anh ấy có ở nhà không nhỉ? Thôi cứ bấm chuông đại đi, đến đâu thì đến".
_ Cháu làm gì mà đứng trước cửa nhà bác vậy? - Mẹ của Vương Nguyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-nho-cua-rieng-toi/2380146/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.