Kể từ sau cuộc gặp mặt định mệnh đó, đã là một khoảng thời gian rất lâu. Dường như trong tâm trí của Rose không còn nhớ đến con Sói đen đã được cô cứu.
Vẫn là một mùa Đông lạnh lẽo,
Trên bàn có vô số các món ăn hấp dẫn, David tao nhã cắt một miếng thịt bò còn tái đưa lên miệng nhai ngon lành. Bỗng bắt gặp cặp mắt to trong veo của Rose đang nhìn mình ngao ngán.
- Sao thế công chúa nhỏ?
- Anh! Bố mẹ có nói khi nào về không? Em thực sự nhớ họ.
Nở một nụ cười cưng chiều David bẹo má Rose một cái sau đó cầm ly rượu vang lên khẽ nhấp.
- Anh nghĩ là lâu đấy. Anh cũng nghĩ là khi nào cha mẹ muốn về thì sẽ về thôi. Chúng ta không nên xen vào thời gian tình cảm của cha mẹ_ David bất đắc dĩ nói.
Quả thực lời David là đúng. Khi David trưởng thành, Louis đã dùng quyền lực của mình "ép" anh lên ngôi. Sau đó cùng với Viola ngao du khắp nơi. Ngày ngày tình cảm không quan tâm tới chuyện nhân gian.
Những gì họ có thể làm là: yêu, yêu nữa, yêu mãi! Trải qua bao nhiêu năm nhưng tình yêu của họ càng ngày càng sâu đậm.
Còn David và Rose... Hai anh em chấp nhận sống tại toà lâu đài này. Dù sao David cũng đã lên ngôi nên cần phải tự lập. Không thể dựa dẫm vào họ mãi được. Kỳ thực đấy cũng là lý do mà Louis để David lên ngôi sớm như vậy.
Không thể phủ nhận một điều đó là cả hai anh em đối với việc ở xa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-mat-tim-2/99985/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.