Lời nói của Lucius khiến Rose chấn động, cơ thể khựng lại, nhưng rồi sau đó nét mặt của cô lại trở nên điềm tĩnh lạ kỳ.
- Vậy sao? Nhưng có biết một điều rằng... Khi tôi quyết định bước chân vào biệt thự này tôi sẽ không để anh bắt được tôi.
- Ồ!
Rose cười nhạt, xoay người lại đối diện mặt với Lucius, vẫn bị anh ta ép sát vào người. Nhưng dù vậy trên mặt Rose vẫn nở nụ cười khiêu khích. - Anh có đánh cược?
- Haha... Cô gái! Không nên khiêu khích tôi. Cô gánh không nổi câu nói này đâu._ Lucius cười thành tiếng, đôi mắt nhìn Rose lộ rõ vẻ hứng thú. Bàn tay vân vê chiếc cằm nhẵn bóng của Rose khẽ nâng lên. Cho dù bây giờ anh ta thả cô ra, nhưng đảm bảo cô sẽ không chạy thoát khỏi biệt thự này.
- Anh không dám?
Khẽ dùng lực bóp cằm Rose, ánh mắt Lucius có phần đen đi. Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy khiêu khích của Rose, cười nhẹ.
- Vậy thì trước hết... Phải xem cô rời khỏi căn phòng này được không đã.
...
Will Turner ngồi tĩnh lặng, dựa vào thành giường. Hai tên cảnh vệ đứng gật gà, gật gù buồn ngủ. Phía ngoài cửa sổ, qua tấm kính mờ ảo thấy đèn trong khu vườn chớp tắt, chớp mở.
Mắt hổ phách khẽ mở ra, hắn cảm giác được phía bên ngoài cửa có ai đó. Không phải là đám cảnh vệ của Lucius.
“Két...” tiếng cửa sổ bởi “gió” hơi đẩy ra kêu lên tiếng “két két” thật nhỏ. Ánh mắt Will Turner lia qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-mat-tim-2/2068725/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.