Sau khi ra trại và đến sống cùng nhà với Neil, Zoe dường như đã trở thành một người khác hoàn toàn, vui vẻ hơn, hoà nhập lại với cuộc sống tiện nghi mà cái xã hội văn minh trước kia dường như đã lãng quên cậu. Cậu tuân theo các quy định của cộng đồng đề ra mà làm hồ sơ vào phỏng vấn để xin việc làm ở vài nơi tuyển dụng phục vụ, nhưng đáng tiếc là không có nơi nào cần đến một người như cậu.
Ngoại hình của Zoe thì miễn bàn, thiếu niên tuấn tú cao gáo có đôi mắt xinh đẹp trong trẻo tựa như giọt sương sớm ban mai đọng trên cành lá non, nụ cười sáng lạn như ánh bình minh vừa ló dạng. Không nhà tuyển dụng nào có thể từ chối một người có ngoại hình như thế, đối với phục vụ thì lại càng cần người có ưu điểm về ngoại hình hơn. Nhưng đi xin việc, cho dù bạn làm phục vụ hay một công nhân trong nhà máy hay chỉ là một người dọn vệ sinh cũng cần phải có lý lịch rõ ràng, một khi nhìn vào hồ sơ của Zoe tất cả những nhà tuyển dụng điều im lặng, sau đó chỉ nói với cậu cùng một câu giống nhau.
“Cậu cầm hồ sơ về trước, khi có công việc phù hợp chúng tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu.”
Thế là Zoe ôm hồ sơ trở về nhà và chờ đợi, nhưng đợi suốt một tháng cũng không có cuộc gọi nào báo cho cậu biết cậu được nhận vào làm. Công việc phù hợp ư! Cậu chỉ muốn xin làm phục vụ thôi, chẳng lẽ phục vụ cũng cần phải có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-lac-loi-doan-linh-jelly/3933483/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.