Cô bé kia mang thai.
Thân thể mảnh mai tựa như đang độn một quả cầu da, ngồi dưới tán cây rậm rạp trong sân nhà, bên trong quả cầu da nho nhỏ ấy, có một nửa của người đó.
Không biết bên trong đấy là bé trai hay bé gái đây, nhưng nhất định khi lớn lên sẽ giống hai người họ. Có vẻ ngoài xinh đẹp và cơ thể khỏe mạnh. Tất cả đều là điều cậu muốn nhưng lại không thể có, thế nên cậu để cho cô bé giúp cậu đạt được, giúp cậu mang lại hạnh phúc cho người cậu hằng mong nhớ.
Năm tháng dần trôi, đứa trẻ sẽ được sinh ra, đợi đến khi nó lớn lên, cậu sẽ yên lòng nhắm hai mắt lại.
Tiếc là, cậu không thể chờ đến lúc họ đầu bạc…
Giường trong phòng ngủ chính rất lớn, đây là cảm giác trước kia của Bạch Thiên Vũ. Còn như bây giờ mà hỏi cậu cảm thấy cái giường to nhỏ ra sao, nhất định cậu sẽ bảo nó rất chật.
“Anh… Anh không mặc đồ ngủ à?” Nhìn thấy Nhạc Chấn Vũ cởi sạch quần áo trên người, chỉ giữ lại cái quần đùi, cậu dùng sức nuốt từng ngụm lớn, cảm thấy hơi khó thở, chẳng lẽ vì quên uống thuốc?
Trả lời câu hỏi của cậu lại là Nhạc Thần Vũ trong bộ pyjama màu xanh nhạt đang từ từ leo lên giường. “Cha chẳng bao giờ mặc đồ ngủ khi đi ngủ cả.”
C-Chuyện này thực ra cậu biết, nhưng hôm nay đâu có giống, hôm nay còn có cậu, chẳng lẽ anh không thể cố gắng mặc vào dù chỉ một cái áo cũng tốt? Nếu không, cậu không có biện pháp khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-ho-tinh/201441/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.