Đức mẹ linh thiêng!” Monk thì thào. “Tiểu thư thân mến, cô không đùa đấy chứ?” 
Ánh mắt nàng vẫn không rời khỏi Caine khi nàng lên tiếng trả lời lão chủ quán rượu. “Quý ông tốt bụng, tôi rất nghiêm túc đấy chứ. Ông có nghĩ là tôi sẽ liều mình đến nơi này vào đêm hôm khuya khoắt nếu không nghiêm túc không?” 
Caine trả lời câu hỏi của nàng. “Ta nghĩ cô mất trí rồi.” 
“Không”, nàng đáp lại. “Sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu tôi mất trí.” 
“Ta hiểu”, Caine nói. Anh đang cố kiểm soát bản thân, nhưng mong muốn được quát vào mặt nàng khiến cổ họng anh nhức nhối. “Vậy cô muốn khi nào thì thực hiện cái… cái…” 
“Nhiệm vụ ư?” 
“Phải, nhiệm vụ”, Caine nhắc lại. “Cô muốn lúc nào thì thực hiện nhiệm vụ này?” 
“Bây giờ.” 
“Bây giờ ư?” 
“Nếu thuận tiện, thưa ngài.” 
“Nếu thuận tiện sao?” 
“Ôi trời ơi, tôi rất xin lỗi”, nàng thì thào. “Tôi không định làm ngài bực mình.” 
“Sao cô nghĩ là cô làm ta bực mình?” 
“Vì ngài đang quát vào mặt tôi.” 
Caine nhận ra nàng nói đúng. Đúng là anh đang quát lên. Rồi anh thở dài thườn thượt. Đã lâu lắm rồi, đây là lần đầu tiên sự điềm tĩnh trong anh hoàn toàn bị vỡ vụn. Anh tự bào chữa cho thái độ đáng hổ thẹn của mình bằng cách tự nhủ rằng bất kỳ ai biết suy nghĩ cũng sẽ mất cảnh giác trước một đề nghị điên rồ như thế. Trông nàng thành khẩn biết bao và bề ngoài lại vô cùng yếu đuối. Quỷ tha ma bắt, nàng còn có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-ho-menh/2783118/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.