-Sao vậy… - An chưa dứt lời thì im bặt.
Vy làm ký hiệu im lặng nhìn họ rồi đưa tay ấn vào biểu tượng loa ngoài trên màn hình điện thoại.
-Xin lỗi…Chủ nhân của điện thoại này ở đâu vậy? Tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy. Anh có thể chuyển máy cho cậu ấy không?
-Cô bé đó đang ở trong tay tôi. Các người muốn gặp thì mang 50 tỷ đến giao dịch. – Giọng nói khàn khàn lần nữa vang lên – Không được báo cảnh sát, nếu không đừng hòng được gặp lại cô bé đó!
-Tôi hiểu. Nhưng anh có thể cho tôi nói chuyện với cậu ấy không? Tôi muốn chắc rằng cậu ấy vẫn ổn. – Vy liếc mắt nhìn Thư.
Thư hiểu ý của cô, lấy laptop ra gõ gõ.
-Lắm lời. – Giọng nói kia quát – Nói đi!
-Vy ơi, cậu mau đến cứu tớ. Tớ không muốn phải ở một nơi ẩm ướt, im lặng đến đáng sợ như thế này đâu! Suốt ngày chỉ nghe thấy tiếng xào xạc, rồi đùng đùng, líu ríu, mà xung quanh lại tối đen như mực. Tớ không chịu nổi nữa đâu! Cậu mau mang tiền đến đi! Cậu… ‘Bốp’…Á! – Lam đang nói thì đột nhiên thét lên.
-Mày mà nói thêm nữa thì đừng trách tao. 12 giờ trưa nay, tại ngôi nhà hoang quận 2 thành phố D, giao dịch. Đến trễ thì tự hiểu!
Rồi người đó ngắt máy.
-Lam bị bắt cóc? – Trung ngạc nhiên.
-Chuẩn bị tiền thôi! – Minh nói.
-Nhưng 50 tỷ lận á. Không ít đâu! – Nam nói.
-Báo cảnh sát… - Trung đang nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-hay-ac-quy-rot-cuoc-em-la-ai/2495754/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.