Trong chương này sẽ xuất hiện bối cảnh ở nước ngoài nên mọi người lưu ý là ở nước nào thì nói tiếng nước đó nhé. Mình sẽ không sử dụng google dịch nữa để tránh gây khó đọc cho nhiều bạn.
**********
Tại nhà của Minh, phòng An. An ở trong phòng, cửa khóa kính. Những chiếc cửa sổ cũng bị đóng lại, rèm thì bị kéo lại, ‘nuốt’ hết ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào phòng. Phòng đã tối, nhưng An không hề bật đèn, cứ để nó tối như vậy, tối như tâm trạng cậu lúc này. Cậu ngồi trên giường, lưng tựa vào tường, bên cạnh là chiếc điện thoại và một quyển album ảnh. Ánh sáng trắng yếu ớt phát ra từ chiếc điện thoại ánh lên quyển album, khiến nó sáng lên một cách mờ nhạt.
‘Loạt soạt’ An khẽ đưa tay mở quyển album ra, nhìn chăm chú vào tấm ảnh có trong đó và thỉnh thoảng lại mỉm cười, lại khóc và lại đau.
__________12 năm trước__________
Ở Canada, trong một ngôi biệt thự xa hoa.
-Chào hai cậu. – Một người đàn ông trung niên cất lên một chất giọng khàn khàn nhưng chứa đầy sự ấm áp, tay dắt theo một cậu bé tầm 5 tuổi.
-Ô, chào cậu. Lâu rồi không gặp! Đến chơi à? – Giọng một người phụ nữ hiền hòa vang lên chứa đầy sự bất ngờ.
Bên cạnh người phụ nữ là một người đàn ông trung niên cao lớn với vẻ mặt nghiêm nghị, tay nắm tay một cô bé cũng tầm 5 tuổi.
-Sắp tới tớ phải đi công tác rồi nên định nhờ cậu chăm sóc cho Lucile ấy mà! – Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-hay-ac-quy-rot-cuoc-em-la-ai/2495747/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.