Sắc trời dần tối, thời điểm yến hội cử hành đã không còn xa. Mặc Nhiên ngồi ở trước gương để tỳ nữ chải tóc. Đồng nhi lấy ra một kiện y thường màu tím nhạt, khó xử nói:
“Công tử, tiểu nữ tìm mãi, chỉ có bộ y phục này là có vẻ vừa mắt nhất.”
Mặc Nhiên nhìn nhìn, y phục nhẹ nhàng thanh thoát, tay áo cùng vạt áo có thêu mấy đóa bạch liên, thoạt nhìn trang nhã mà thanh lệ. Đó là y phục trước kia Phiền Lê sai người chuẩn bị cho y, bởi vì cảm giác quá nữ tính, y một lần cũng chưa từng mặc qua. Bất quá chuyện cho tới bây giờ, cũng không thể còn lựa chọn nào khác.
“Vậy lấy bộ này đi.”
“Chính là, thần nữ dự tiệc lần này nhất định sẽ ăn mặc trang điểm vô cùng mỹ lệ, y phục này cho dù có đẹp, cũng e là không thể so được.” Đồng nhi có điểm không cam lòng, hầu hạ y mặc quần áo.
“Như vậy không phải ta càng có vẻ thoát tục hay sao?” Mặc Nhiên cười nói.
Vài tỳ nữ khác nâng đến mấy hạp châu bảo, để Mặc Nhiên tuỳ ý chọn lựa, Mặc Nhiên nhìn nhìn, cầm lấy một chuỗi liên tử, đúng là thứ mà lúc trước Phiền Lê tự tay đưa cho y.
“Như thế này là được rồi.” Mặc Nhiên đeo liên tử, cách ăn mặc của y thật phi thường đơn giản, hai dải tóc dùng băng tơ lan sắc buộc lấy, thắt một chiếc đai lưng màu tím, trên người không có lấy một món trang sức dư thừa, thậm chí ngay cả giầy cũng chưa đi.
“Công tử a…” Đồng nhi khóc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-chi-sung/202899/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.