Một sớm tháng 10, trời cao và xanh. Biển rì rào du khúc tình ca. Có cánh hải âu liệng trên biển, tự do, chao nghiêng như chở cả bình minh yên lành.
Trong ngôi nhà gỗ, một căn phòng khép hờ, tĩnh lặng. Trên chiếc bàn trắng ngay rèm cửa sổ, một cô bé mười hai tuổi đang mải ngồi đọc sách. Ánh sáng lọt qua những song cửa, ngủ trên trên làn tóc mềm buông dài. Đôi mắt màu nâu khói chăm chú trên trang sách, không chớp. Chốc chốc, đôi môi xinh xắn màu hồng cherry hơi cong lên như phản ứng lại một điều thích thú vừa đọc. Nhưng đôi mắt vẫn hoàn toàn không cảm xúc. Cô bé cứ ngồi yên thế, cả tiếng đồng hồ, không mỏi mắt, không mất tập trung dù chỉ một giây.
Bỗng, tiếng điện thoại rung lên. Không hề phân tâm, đôi mắt lạnh vẫn lướt trên những dòng chữ.
Một hồi chuông, hai hồi, đến hồi thứ ba, cánh tay thon dài mới lười biếng vươn ra cầm lên chiếc điện thoại. Áp nó vào tai, nhưng mắt Hải Vy vẫn không rời trang sách.
- Vy à, em đang làm gì? Nói chuyện với anh được không?
Không có tiếng trả lời, chàng trai đầu máy bên kia vẫn tiếp tục:
- Em đừng thế này nữa, làm sao anh sống nổi. Em nói gì đi, trả lời anh đi, chỉ cần em lên tiếng thôi. Xin em...
- Xong chưa? - Giọng nói tông cao đột ngột cất lên.
- Gì? Em chịu nói với anh rồi à? Mình gặp nhau được không? Anh...
Hải Vy tắt điện thoại, tắt nguồn rồi nhẹ nhàng đặt nó về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-bong-toi/3428106/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.