Một giờ sau, Rosie đứng nghiêm trước mặt Nell ở giữa phòng ngủ, nàng hỏi:
- Sao, mình ngó được không?
- Tuyệt, Nell đáp. Lịch sự, đứng đắn, và rất lộng lẫy Rosie à. Rất hợp ý Johnny. Chúng ta không được quên - cậu là bà xã của anh ấy đấy.
Rosie ngước nhìn bạn, nàng phá ra cười.
- Bà xã của anh ấy. Gọi gì mà nghe chối tai thế.
- Chính anh ấy gọi thế đấy. Anh ấy nói: Bà xã Rosie của tôi, gặp ai ảnh cũng nói thế. Anh ấy rất tự hào có cậu trong cuộc đời của ảnh. - Nell nhìn nàng đăm đăm, mày nhíu lại. - Gọi thế làm cậu bực mình à?
Rosie lắc đầu.
- Không, không hẳn, nhưng nghe có vẻ khôi hài, thế thôi.
- Ừ, mà Johnny là thế đấy. Anh ấy bình dị lắm.
- Mình không nghĩ như cậu. Cậu biết mình thường lo lắng cho Johnny. Thực đấy, mình thương yêu anh ấy theo cách riêng của mình. Anh ấy tốt, thành thật trong cuộc sống và trong công việc. Nell bước lui một bước. Cô nhìn Rosie, mắt chăm chú, đầu nghiêng về một bên.
- Quay người lại, - Nell nói - để mình xem sau lưng.
- Dạ, thưa bà - Rosie đáp, nàng chào rất điệu, quay người từ từ cho bạn xem. Bộ áo quần nàng đang mặc gồm chiếc quần may sát người và cái áo sơ mi kiểu nghệ sĩ có tay áo dài, cổ áo khoét rộng bằng lụa trang hoàng những hình tam giác màu đỏ tươi, màu cam, màu tía, màu vàng và màu đen. Mặc ra ngoài bộ áo quần này là một chiếc áo khoác không có tay, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-barbara-taylor-bradford/738907/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.