Chương trước
Chương sau
~T ~

~ Team bÆ¡i:”> ~

3 người nó, hắn cùng cô đi đến bằng đường thủy. 3 người phải đi xuống bằng con đường ấy, đi bộ được một đoạn khá xa bỗng cô lên tiếng:

– Mày, tao cảm thấy không khí ngày càng ảm đạm hÆ¡n nữa còn có mùi máu tanh!!!!

– Ở đây đến 1 giọt nước cÅ©ng không thấy đâu! -hắn cÅ©ng lên tiếng.

Nó bây giờ cÅ©ng mới để ý. Họ đi dưới ánh sáng mập mờ của những cây đuốc, rồi bỗng…..

– AAAAAAAAAAAAAAA…..

Họ bị rơi xuống một chiếc hố khá sâu nhưng may là diện tích khá rộng đủ để cho cả 4 người lớn đứng. Dễ có thể thấy chiếc hố này khá sâu vì hiện giờ ánh sáng của những cây đuốc đã khuất hẳn.

– Tại sao lại có hố ở đây chứ???

Cô đứng dậy phủi quần áo rồi nói, quần áo của cả 3 có chút ướt ướt nhưng họ lại không mang theo ba lô vậy nên một chiếc đàn pin cũng không có.

– Tối quá đi!!! HÆ¡n nữa còn có nước, ướt quần tao rồi!!!

Nó cũng phải cảm thán trước chiếc màn bóng tối này, bỗng một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên tay hắn!? Chính xác thì là ngọn lửa của chiếc bật lửa mà hắn mang theo trong túi quần.

– A, Toanh ở đây có hai cây đuốc vẫn sá»­ dụng được này!

Cô reo lên khi nhìn thấy hai cây đuốc ở một góc, mắt của cô sau khi về nguyên dạng đã tinh anh hơn rất nhiều.

Sau khi hai cây đuốc được thắp sáng lên thì 3 người bắt đầu xem xét đường lên trên. Bỗng cô lên tiếng:

– Nhiên, Toanh….hai người xem này! Có một lối thông sang đâu đó và….

Và dưới chân họ là một vÅ©ng máu đỏ tÆ°Æ¡i chảy từ lối thông kia. Cô tuy đã xuống tay với nhiều kẻ, máu tanh cÅ©ng đã nhuốm đầy tay cô nhÆ°ng đối với lần này thì lại khiến cho cô rợn người. Máu này chắc chắn là mới có, nhÆ°ng tại sao ở nÆ¡i này lại có thể…. Không chỉ có vậy mà còn có rất nhiều xác chuột nên khiến cho mùi trong cái hố này vừa tanh lại vừa hôi đến ớn lạnh….

– Haizzzz…đường lên không có!

Sau khi đã xem xét thật cẩn thận thì nó nói, vậy là cả 3 người phải chấp nhận bò theo lối thông bí ẩn kia để tìm đường.

– Lối đi này thật là dài! -hắn lên tiếng.

Nó cùng cô cũng gật đầu đồng tình. Vì phải bò nên hiện giờ tay và phần quần từ đầu gối dính đầy máu. Cuối cùng thì 3 người bọn họ cũng ra được khỏi cái chỗ kia.

– Đây là đâu??? -cô lên tiếng hỏi.

Họ đi đến một nÆ¡i….máu chảy thành dòng dài….ngập đến đầu gối họ….

– Đây là nÆ¡i đổ máu sao? Thật ghê người!

Ngập 1 phần chân trong dòng sông máu kia nó cÅ©ng không khỏi rợn người chỉ thiếu điều là ngất đi. Đúng lúc này thì có một thứ va vào chân hắn, hắn cầm lên và đó là một chiếc đầu lâu…màu đen!?

– Chiếc đầu lâu này thật là kì quái! Nó có màu đen…

Cô nhìn chiếc đầu lâu trên tay hắn mà nhận xét.

– Đó là đầu lâu của ác quá»·!

Bỗng từ đâu vang lên tiếng của Lucia, 3 người bọn họ ngó nghiêng một hồi thì thấy Lucia cùng anh và cậu đang đứng bên bờ bên kia.

– Mau lên đây đã! -cậu nói.

Khi 3 người bọn họ đã lên đến nơi thì việc đầu tiên cô hỏi là:

– Thiên với PhÆ°Æ¡ng đâu rồi???

– Lúc nãy có chút rắc rối, họ đã mất tích cÅ©ng nhau từ thời điểm ấy!!!

Lucia lên tiếng sau đó chỉ xuống dòng sông máu rồi nói:

– Con sông này được gọi là Huyết Giang – nÆ¡i máu của những kẻ bị nhận cái chết từ đấng tối cao chảy thành một dòng…. Đừng kinh hãi vội mà hãy nhìn lên trên đầu chúng ta đi!

Cả 6 người ngước lên trên đầu mình thì thấy rất nhiều những thiên thần, ác quá»· bị những con dao găm đâm xuyên qua 2 tay, 2 chân, ở giữa bụng và…giữa trán và giữa cổ thậm chí còn có các mÅ©i tên găm xuyên qua đầu, qua người….. Những cái xác ấy còn chÆ°a phân hủy hết, đám sâu bọ vẫn đang lúc nhúc trong đấy để lấy chất dinh dưỡng….

Thật kinh tởm… Không ai bảo ai liền lùi lại phía sau, suýt chút nữa đã trượt chân xuống Huyết Giang.

Anh lấy lại bình tĩnh rồi hỏi:

– Tại sao 3 người không thể đến được mạch nước ngầm??? Chỉ cần trượt xuống là có thể đến rồi mà!

Cô lắc đầu rồi nói:

– Không hề ông xã ạ, bọn em đã đi cả một quãng đường dài nhÆ°ng đến một giọt nước cÅ©ng không có….

Lucia vẻ mặt cau có nói:

– Mẹ kiếp, bọn chúng thay đổi hết tất cả các đường lối của tôi rồi!!! Bây giờ cách duy nhất là phải mò đường thôi…

Cứ đi về phía thượng lưu của Huyết Giang chắc sẽ tìm được đường đến ngục giam thôi!

Nó lúc này lên tiếng:

– Mong là có thể gặp lại được Thiên cùng PhÆ°Æ¡ng!

Nơi này liệu có thật sự là một phần của thiên thần cai quản không? Nếu mà để cả nơi này cho ác quỷ cai quản thì sữ như thế nào nhỉ???
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.