~ 
Sau khi bụng đã căng phồng thì nó được hắn đưa thẳng về biệt thự Hoàng Gia.– Thật không ngờ người như cậu lại có ngày vì ăn mà mất hết hình tượng như vậy!!! 
– Cậu cũng vậy còn gì? 
Nó đứng ngoài tay cầm chiếc túi đựng mì xào bĩu môi nói. Hắn ngồi trong xe nhìn nó rồi nói: 
– Mà hôm nay cũng may cho tôi thật đấy! Ở đó không có ai nhận ra tôi, chắc không cái hình tượng băng lãnh của tôi chắc vỡ thành trăm mảnh quá!!! Mà thôi tôi về đây cũng muộn rồi!!! 
Nó vẫy vẫy tay rồi nói: 
– Cậu về đi, tôi cũng vào nhà đây! 
Chiếc xe ô tô của hắn xa dần nhưng nó vẫn chưa vào nhà mà vẫn còn nhìn theo bóng chiếc xe rồi nói: 
– Tại sao lúc nãy lại rung rinh trước nụ cười cười của cậu chứ? Vốn dĩ sắp trở thành đối thủ rồi mà lại có tình cảm! Chắc tôi chết quá! Mà sao tôi có cảm giác cậu không giống kẻ thù vậy!!! 
Sau một hồi đứng tự kỉ lẩm bẩm như một con nào đấy vừa trốn trại thì nó cũng đã quay gót giày vào nhà.Vào nhà thì nó thấy bác quản gia vẫn đang dọn dẹp mấy tách trà trên bàn. Nó lại gần và hỏi: 
– Nhà có khách sao bác quản gia? 
– À là một người bạn của tôi thôi! Người ấy muốn ở lại qua đêm nên tôi đã sắp xếp cho ở lại phòng dành cho khách…nếu tiểu thư không phiền thì…. 
Nó vui vẻ đáp lại: 
– Không làm sao cả đâu, bác cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-bang-gia-em-la-cua-toi/2404803/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.