~
~ Tối hôm đó. 9h30′ ~
– Nhiên! -cô gọi nó.
Nó đang ngồi ngoài băng ghế trước cửa phòng bệnh của anh thì cô đến trên tay là 1 bó hoa hồng đang nở rực rỡ. Nó quay ra chỗ cô rồi nói:
– Hân, đến rồi sao?– Ừ thì…..
Nó đứng dậy vươn vai một cái rồi nói:
– Trông sắc mặt phải nói là khá hơn rất nhiều đấy! Trông như lúc trưa thì không khác gì zombie!
– Đại tiểu thư Trần Ngọc Hân này xinh đẹp như thế này làm gì có chuyện giống như zombie!
Nó chống nhạnh nhìn cô rồi nói:
– Độ tự luyến cao nhỉ?
– Mày….
Nó thở dài một cái rồi nhìn cô mà nói:
– Hoàng ngủ rồi đấy! Mau vào trông cậu ta đi để tao còn đi về, sáng mai tao lại đến! À với lại ngày kia đến nhà tao có việc gấp!
Sau đó thì nó đi vào phòng kéo tay hắn ý bảo đi về, sau đấy còn bổ thêm một câu rất hay:
– Toanh, đi về thôi kẻo lại làm lỡ chuyện TRỌNG ĐẠI của nhà người ta!
Ọ_Ọ – hắn’s face.
O.O????? – cô’s face.
Bỏ qua khuôn mặt đang chậm tiêu của hắn và cô thì nó trực tiếp kéo tay hắn đi rồi nói nhỏ:
– Chúng ta đi ăn khuya đi rồi tôi rõ cho cậu hiểu chuyện!
– Ờ thì đi thôi!
Sau khi nó và hắn kéo nhau đi ăn khuya thì cô nhẹ nhàng kép cửa phòng bệnh của anh lại rồi đặt bó hoa lên chiếc bàn đầu giường anh.
Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-bang-gia-em-la-cua-toi/2404799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.