~ 
~ Bệnh viện A&E ~ 
Sáng sớm hôm nay thì Hoàng Chủ tịch giao cho hắn đi đón nó để xem tình cảm của hai người có tiến triển thêm chút nào không nhưng mà tiếc rằng ông lại không biết được suy nghĩ của đứa con gái yêu quý của mình.“Cạch”_hắn mở cửa phòng ra thì thấy nó đang ngồi bên cạnh cửa sổ suy nghĩ lung tung, vớ vẩn gì đó. 
– Cậu suy nghĩ chuyện gì vậy? -hắn hỏi. 
Nó quay người lại, mỉm cười nói: 
– Không có chuyện gì hết. Tôi chỉ muốn ngắm cảnh! 
Hắn nhìn nó mỉm cười dịu dàng thì tim lại lỡ nhịp thêm một nhịp nữa, nhìn thấy hắn như vậy thì nói: 
– Cậu mau đi làm thủ tục ra viện cho tôi đi, tôi không muốn ở lại thêm nữa. 
Hắn gật đầu rồi nhanh chóng đi làm thủ tục ra viện cho nó. 
“Cạch”_cánh cửa phòng bệnh đóng lại cũng là lúc nụ cười trên môi nó tắt ngúm. Đôi mắt nó trở nên sắc lạnh, nó lấy tay chống cằm nhìn vẩn vơ ra ngoài rồi nói: 
– Yêu tôi nữa đi Vương Tuấn Anh rồi khi cái tình cảm ấy lên cao trào thì tôi sẽ vứt bỏ anh đi như một món đồ chơi rồi để anh phải đau khổ! Đó là cái giá của anh phải trả khi muốn cướp đoạt Hoàng Gia! 
~ 15′ sau ~ 
– Thủ tục đã xong rồi! Mau về thôi. -hắn nói. 
Nó không nói gì mà chỉ mỉm cười rồi đi ngang với hắn và lẳng lặng xuống xe, hai người cứ như vậy cho đến khi xuống đến nơi tài xế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-bang-gia-em-la-cua-toi/2404787/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.