~ 
– CÁI GÌ????? -cả 3 người hét lên khi nghe ông bác sĩ nói vậy. 
Ông bác sĩ lấy chiếc khăn tay màu trắng trong túi lau mồ hôi rồi từ tốn nói: 
– Thật ra thì……. 
– LÀM SAO??? -đồng thanh tập 2. 
Ông bác sĩ tháo chiếc khẩu trang ra, ngồi xuống rồi mới nói: 
– Xin 3 cô ngồi xuống rồi tôi sẽ trình bày rõ ràng. 
CÔ, cùng nhỏ và Phương mau chóng ngồi xuống để nghe ông bác sĩ nói. Khi ông bác sĩ thấy 3 cô gái đã sẵn sàng nghe thì mới bắt đầu nói: 
– Thật ra thì trong cuộc điều trị vừa qua, như đã nói việc điều trị sẽ không đảm bảo thành công 100% nên khi kiểm tra lại thì chúng tôi thấy….dây thần kinh làm việc cử động chân vẫn chưa thành công vậy nên chân cô ấy vẫn chưa hoạt động được. Nhưng…. 
Lúc này cô thực sự rất mất bình tĩnh rồi đấy, nói gì thì nói luôn đi cứ ấp úng: 
– ÔNG CÒN KHÔNG MAU NÓI!!! NHANH!!! 
Ông bác sĩ trước sự giận dữ của cô thì chỉ biết nói lắp ba lắp bắp: 
– Nh…nhưng chúng…tôi…vẫn có thể……điều trị để chân……hoạt động…..được…. 
– VẬY SAO KHÔNG LÀM LUÔN ĐI!!! -cô vẫn rất tức giận. 
Ông bác sĩ tiếp tục toát mồ hôi và vẫn tiếp tục nói lắp ba lắp bắp: 
– Phải đợi….2 tiếng…nữa….mới có thể…..làm điều trị…..nhưng không…..lâu đâu….xin các cô yên….yên tâm…. 
– ÔNG CÒN KHÔNG ĐI CHUẨN BỊ MAU!!! 
Sau “tiếng nói nhỏ nhẹ” của cô ông bác sĩ cuống cuồng đi chuẩn bị cho cuộc điều trị chân cho nó. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-than-bang-gia-em-la-cua-toi/2404761/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.