Đấu giá kiểu này, giá trị của đồ vật không quan trọng, nhưng cũng không ai coi tiền như rác, đi bỏ cả ngàn vạn đi mua về một đồ vật giá trị chỉ có vài trăm vạn, Hà tước sĩ xuất ra vật phẩm đầu tiên này cũng có thể coi là có giá trị, lập tức có người đã trả giá thêm lên.
- 1500 vạn!
- Ta ra 1800 vạn đô la Hồng Kông!
Những năm gần đây, đồ sứ cổ từ thời nhà thanh có giá bán rất cao, trong tràng các phú hào đua nhau ra giá, lập tức giá trị của cặp bình hoa được đội lên càng ngày càng cao.
- Sư phụ, chúng ta có nên tham gia không?
Lôi Hổ trước kia cũng không phải là tốt đẹp gì, không phải nói ngoa, riêng về thủ đoạn cướp đoạt tranh giành hắn tuyệt đối là hảo thủ, nhưng những lần tham gia đấu giá như này, cũng không phải nhiều lắm, thấy người khác không ngừng ra giá, trong lòng không khỏi ngứa ngáy.
- Ngươi không phải là hỏi thừa sao, ta cho ngươi 500 ngàn kia là để làm gì?
Diệp Thiên tức giận liếc mắt nhìn Lôi Hổ nói:
- Hôm nay tới đây không phải là để đốt tiền sao, nếu không ngươi có can đảm đi ra ngoài sao?
- A, đúng, sư phụ, người ngồi xem được rồi!
Nghe được lời này của Diệp Thiên, Lôi Hổ nhất thời mừng rỡ, đem cánh tay chưa cụt dơ lên, hắn cũng không biết vừa rồi giá đã trả tới bao nhiêu, la lớn:
- Ta trả 1500 vạn.
- Thật là … người ta vừa rồi trả đến 1800 vạn rồi, ngươi ra cái giá này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1237332/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.