Từ khi linh khí thay đổi đến nay, bờ cát không có đêm nào yên tĩnh như đêm nay, ngoài một số thi thể mãnh thú, trên cả dải bờ cát cũng không thấy một sinh vật nào, chính như vật lại khiến không khí trở lên ngưng trọng, khiến cho người ta một loại cảm giác như mây đen phủ kín trong lòng vậy vô cùng nặng nề khó chịu.
Rạng sáng hôm sau, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu rọi hai chữ Bồng Lai, thanh âm gầm rống của Kim Mao Toan đồng loạt vang lên.
Trong một khắc này, trăm vạn mãnh thú giống như gặp phải mãnh hổ vậy, lúc nhúc từ trong rừng rậm vọt ra, bao quanh mấy ngàn thước bờ cát, một đám hung hãn không sợ chết hướng trận pháp phóng tới.
- Các vị tiền bối, khi nào có thể động thủ?
Diệp Thiên mang theo Lôi Hổ tiến lại phía bờ cát, đi đến bên cạnh Kim Mao Toan và Giao Long.
Qua một đêm suy nghĩ, Diệp Thiên coi như đã thông suốt, nếu mấy đại yêu này thật muốn lấy tính mạng của hắn, cho dù hắn trốn ở nơi sâu nhất trong biển cả, với tu vi Kim Mao Toan cũng dư sức giết hắn rồi trở lại rừng rậm an toàn…
- Không vội, đúng chính ngọ mới là thời gian xuất thủ.
Kim Mao Toan nhìn thoáng qua Lôi Hổ nói:
- Nếu ta chết, hi vọng ngươi sẽ giúp ta chiếu cố tốt cho đám con này của ta!
Vừa nói, Kim Mao Toan vừa ném cho Lôi Hổ một cái túi cao chừng ngang người, đó là một cái túi được làm từ da dị thú, tuy rằng không đẹp bằng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1237287/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.