Hơn nửa năm nay Lôi Hổ lấy cá biển làm thức ăn cũng may là anh ta đã tiến vòa đến tiên thiên chi cảnh, có thể lấy thức khí tinh luyện làm nước uống, nếu không thì e rằng chưa bị chết đói thì đã chết khát rồi.
- Lúc đầu tiên thiên đã hoàn thành cảnh giới kiên cố, không sai.
Diệp Thiên nhìn Lôi Hổ, trong lòng có chút cảm thấy tên tiểu tử này may mắn, hai vị sư huynh và sư phụ mình tư chất còn gấp trăm lần Lôi Hổ nhưng cũng không có cơ duyên được ở tại Thiên Bồng Lai này.
- Sư phụ, con vẫn có một chút không thấu được ngài, bây giờ ngài là cảnh giới gì vậy?
Vốn là nghĩ tự mình sau khi tiến vào tiên thiên chi cảnh có thể kéo gần khoảng cách hơn với Diệp Thiên một chút, nhưng Diệp Thiên như một cái hồ nhìn không thấy đáy dù cho Lôi Hổ có cảm ứng như thế nào thì cũng không thể tra xét được Diệp Thiên nông sâu ra sao.
- Ta? Còn một ít mới thông hiểu được, có lẽ là thành quả của Kim Đan đạo.
Diệp Thiên lắc đầu cười khổ nói:
- Tu vi cao thì cũng có lợi gì? Trương Chân Nhân tu vi kim đan là đỉnh cao cũng không thể dời khỏi đảo này, ta đang tính độ cao này có thể đến thế nào? Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
- Sư phụ, không phải ngài có thuật bói toán sao?
Lôi Hổ chợt nhớ tới sở trường của Diệp Thiên:
- Ngài không tự bói cho mình được một quẻ sao? Nếu thật sự không được thì đệ tử cũng chết thôi.
- Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1237284/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.