- Đây thật sự là sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân!
Cảm thụ được nguyên thần biến hóa, Diệp Thiên nhịn không được thở dài, hắn vốn cho là chính mình bố trí Tụ Linh Trận, đương thời không còn trận pháp nào có thể so sánh cùng, nhưng một chỗ sơn cốc này, cũng để cho hắn bị đả kích.
- Bên ngoài thiên địa nhị đàn linh khí đều dẫn đến nơi đây, linh khí đương nhiên sung túc !
Khỉ Trắng đối với vẻ chấn kinh mà Diệp Thiên biểu lộ ra hiển nhiên rất là vừa lòng, nhưng khi ánh mắt của nó nhìn về phía trong sơn cốc, nhất thời nóng lên.
Khỉ Trắng bất chấp Diệp Thiên, trong miệng phát ra một tiếng khiển trách, phóng đi vào trong sơn cốc, thuần thục bò lên trên một cây đào, trên cây kia kết đầy quả đào to bằng bàn tay, không nghĩ tới tháng này còn có đào.
Diệp Thiên cũng đi đến trong cốc, hắn không có gì hứng thú đối với quả đào, nhưng dưới cây đào cũng để cho hắn kinh ngạc không thôi:
- Cây này... cỏ linh chi hẳn là có đến ngàn năm chứ?
Ở phía trước Diệp Thiên chỗ cây đào, bao trùm lấy gốc là một vật thể sắc hồng, cỏ linh chi diện tích chừng bằng cái thớt, tán phát mùi thơm ngát, mê hoặc lòng người.
- Tiểu tử, thứ kia ngươi khỏi nghĩ có được, nó kém vài thập niên mới được ngàn năm, đến lúc đó đạo gia cần dùng nó trùng quan !
Cảm giác được ánh mắt Diệp Thiên, Khỉ Trắng từ trên cây ném một quả đào xuống, miệng than thở nói:
- Chủ nhân không giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1237136/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.