Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tuyết Tuyết tràn đầy sợ hãi, cắn môi nói:
- Anh Diệp Thiên, anh yên tâm đi, Tuyết Tuyết không sợ đau !
Ngoài miệng nói không sợ, nhưng biểu hiện trên mặt Đường Tuyết Tuyết đã hoàn toàn bán rẻ cô bé, nhìn thấy cây châm lóe sáng trong tay Diệp Thiên, Đường Tuyết Tuyết thiếu chút nữa đã cắn môi chảy máu.
- Được, anh thấy em nên ngủ một giấc đi.
Diệp Thiên lắc đầu cười khổ một tiếng, đưa tay lên huyệt Ngọc Chẩm sau đầu Đường Tuyết Tuyết, nhẹ nhàng xoa bóp một cái, Đường Tuyết Tuyết nhất thời thân thể mềm nhũn, nằm xuống giường.
Bởi vì Đường âm hàn trong cơ thể Tuyết Tuyết tích lũy thờì gian quá dài, một tháng này, cũng chỉ làm hàn khí bị ngăn chặn , muốn đả thông dương mạch gần như không còn trên người cô, có thể là một việc rất khó.
Còn Diệp Thiên cũng không cho rằng Đường Tuyết Tuyết có thể chịu được cảm giác ngứa trogn quá trình trị liệu, cho nên lúc này mới ra tay cho cô ngủ thật say. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chấm vào rượu trên bàn, Diệp Thiên đem ra ba cây châm dài ngắn không đồng nhất để tiêu độc, sau đó tay trái đặt lên chân phải Đường Tuyết Tuyết.
Chỉ thấy tay phải Diệp Thiên nhanh như chớp điện nhoáng lên một cái, ba cái châm đã phân biệt cắm tại ba chỗ trên chân Đường Tuyết Tuyết, mỗi một châm đều nhập huyệt đạo không sai tí nào, châm còn không ngừng động đậy.
Hạ châm chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp trị liệu mới là quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1236750/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.