- Diệp Thiên, tiểu Nhã đâu? Sao không đi cùng cháu?
Vừa mới đi vào cửa chính tứ hợp viện, Diệp Đông Lan liền ra đón, Diệp gia này nhất mạch vài chục năm nay đều là độc đinh, Diệp Đông Lan đã sớm coi Vu Thanh Nhã là cháu dâu.
- Bác à, Thanh Nhã bận học, hôm nay không tới được ...
Diệp Thiên nghe vậy cười khổ một tiếng, trong nhà Vu Thanh Nhã còn được quan tâm hơn so với hắn.
- Vậy thì chắ sang năm mới mới gặp nó?
Miệng Diệp Đông Lan nhắc một câu, thuận tay đưa cho Lưu Duy An một con cá bà mang theo, nói:
- Duy An, đi mổ cá đi, sau đó hầm canh cho vợ của cậu uống, bệnh của nó mới đỡ được ...
- Ôi, chị, em đi ngay đây ...
Lưu Duy An đáp ứng, mang cá vào nhà bếp, chỗ ấy đã sớm có hai người đàn ông, chồng bác hai của Diệp Thiên và anh họ đều đang giết gà giết vịt ở đây.
- Tiểu Thiên, đi, cùng bác vào trong phòng nói chuyện...
Diệp Đông Lan kéo Diệp Thiên lại, nghe thấy vậy ba người kia nhất tề liếc mắt, cảm thấy bất bình, không phải người họ Diệp, đều phải làm việc sao?
- Ôi, Tuấn Hàn làm sao vậy? Giọng khản cả đi vì khóc rồi sao?
Mới vừa nhấc rèm cửa lên, Diệp Thiên chợt nghe tiếng khóc của một đứa trẻ trong phòng truyền đến, đưa mắt nhìn, thì ra là con trai của anh họ Lục Sâm đang khóc nỉ non trong lòng chị dâu Vân Hi.
- Không biết đứa nhỏ này làm sao, ngày hôm qua anh họ của em về liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-tuong-su/1236588/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.