Vân Phong không xa lạ gì với gương mặt trước mắt, là mấy ngày trước, nữ nhân điềm đạm đáng yêu bị đại hán đánh ở trên đường Hạo Nguyệt Điện. Dáng vẻ lúc đó bất lực nhu ngược, đáng thương yếu đuối. Mà bây giờ, vẫn là gương mặt đó nhưng đã hoàn toàn thay đổi, áo choàng phủ kín người, hoa văn màu đỏ kích thích thần kinh của Vân Phong, nàng ta lại là người của Huyết Hồn. “Ngươi là người Huyết Hồn!” Khúc Lam Y nói ra lời kinh ngạc trong lòng của Vân Phong, bóng dáng kia lạnh lùng nhếch môi, “Bất ngờ không?” “Người ta thuê…” Vẻ mặt Vân Phong trầm xuống, có thể hiểu là mạng của hắn tám chín phần là bị ả ta nhẫn tâm sát hại rồi. Huyết Hồn, trêu đùa nàng lặp đi lặp lại, thật sự cho rằng nàng có thể bị lừa nữa sao? Hoang đường! “Tất nhiên là ta không cần hắn tới để bảo vệ rồi, nhưng mà ta khá là ngạc nhiên khi chỉ mới ngã một lần mà ngươi đã khôn hơn chút rồi đấy. Vốn tưởng rằng dựa vào vẻ ngoài nhu nhược là có thể mê hoặc được ngươi, nhưng không ngờ lòng phòng bị của ngươi lại nặng tới như thế.” “Ta sẽ không phạm lại sai lầm tương tự lần hai.” Vân Phong nắm chặt quyền, nhìn nữ nhân trước mắt, cười lạnh, “Ngươi là một trong tứ trưởng giả đúng không, không ngại xưng tên ra chứ?” Mi tâm nữ nhân kia nhíu lại, “Sao ngươi biết ta là một trong tứ trưởng giả?” Nữ nhân thầm nghĩ trong lòng, căn cứ theo việc nàng đánh Nham Di một trong tứ trưởng giả trọng thương, theo như gã báo lại, thực lực của nàng đã đạt tới Thần Tôn, có thể coi như ngang hàng với tứ trưởng giả bọn họ, mặc dù bộ dáng Nham Di bị thương tơi tả tới cỡ đó, nhưng nếu nàng ta không nhìn thấy tận mắt, không tận tay giao chiến thì tuyệt đối sẽ không tin. Đạt tới thần tôn chỉ trong mấy tuổi đó, Vân Phong kia mà thực sự như thế, nàng sẽ là mục tiêu đầu tiên mà Huyết Hồn cần phải diệt trừ. Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải diệt trừ nàng. “Nham Tâm thân là một trong tứ trưởng giả, hành tung tháo tác chắc chắn không thể bị người khác biết được, chỉ có Hồn Chủ Huyết Hồn và tứ trưởng giả ngang hàng mà thôi. Tên trưởng giả lần trước còn sống chứ?” Vân Phong lạnh lùng nhếch môi, ánh mắt khiêu khích nhìn nữ nhân trước mặt, nàng ta ngẩn ra, sau đó nói, “Tứ trưởng giả há là ngươi có thể dễ dàng đả thương chết được? Nhưng ngươi có thể đánh Nham Di trọng thương tới mức đó, thực sự là có thực lực đấy, nhưng mà… với tứ trưởng giả mà nói, muốn kết liễu ngươi vẫn không hề khó.” Vân Phong cười khẽ, “Kết liễu sao? Nếu ngươi thật sự có thể kết liễu ta, cả đoạn đường tới đây đã sớm ra tay với ta, tội gì phải chờ tới bây giờ? Bây giờ ngươi vẫn chưa ra tay, chứng tỏ trong lòng có nghi ngờ không nắm chắc được phần thắng.” Ánh mắt nhạy bén thật! Trong lòng nữ nhân không khỏi cảm thán, Vân Phong quả nhiên không phải là một người trẻ tuổi tầm thường, khí thế bình đạm như thế, còn có đầu óc nhanh nhạy, tâm trí già dặn, gương mặt trẻ tuổi, thực là tài năng hoàn mỹ. Toàn bộ kết hợp lại với nhau, vẫn có thể coi là một cường địch. Dù ả không thể tủy tiện ra tay, nhưng đúng như nàng nói, phần thắng… không nhiều. Có điều, có một thứ lại hoàn toàn có phần thắng, mà Vân Phong chắc chắn sẽ thua. “Ha ha ha ha ha ha!” Nữ nhân cười lên sang sảng, đôi mắt lấp lánh hữu thần nhìn Vân Phong, “Ánh mắt sắc bén lắm! Đúng là ta không thể tùy tiện ra tay được, nhưng mà cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho ngươi đâu, Huyết Hồn cũng thế. Ngươi muốn tìm cội nguồn lôi hệ, vậy thì sao?” Nữ nhân cười tà, lòng bàn tay mở ra, một quả cầu lôi điện không ngừng xoay tròn trong lòng bàn tay nữ nhân, kêu lên xoèn xoẹt. Đó là cội nguồn lôi hệ. Con ngươi Vân Phong co lại, trái tim căng thẳng. Khúc Lam Y cũng thế, hai người trở nên lo lắng chuẩn bị phát động công kích bất cứ lúc nào để đoạt lại cội nguồn lôi hệ. Nữ nhân càn rỡ cười lớn, cội nguồn lôi hệ xoay tròn trên bàn tay biến mất, “Muốn đoạn lại? Ta sẽ không cho ngươi cơ hội đó đâu. Vân Phong, sau này chúng ta còn sẽ gặp lại.” Sau lưng nữ nhân đột nhiên nứt ra khe không gian, nhanh chóng chui vào trong đó, hòng cứ thế rời đi. Bàn tay Vân Phong đột nhiên vung lên trước rồi mở ra, sức mạnh tinh thần vô hình không chút do dự hóa thành hai bàn tay to đánh về phía nữ nhân, cùng lúc đó, Vân Phong đưa bàn tay còn lại nắm chặt vào khe nứt không gian, không gian lực nháy mắt bị nhiễu loạn. Không gian lực mà nữ nhân kia muốn bỏ chạy bị Vân Phong đánh tan hoàn toàn. “Muốn đi? Không dễ như thế đâu.” Vân Phong gầm lên, bàn tay vô hình cường thế dò vào trong khe nứt không gian, áo choàng tung lên, nữ nhân đành phải rút lui ra khỏi khe nứt không gian, trong nháy mắt nàng vừa rút lui, Vân Phong tăng sức, khe nứt không gian bị bóp vỡ. “Ầm!” Không gian lực vô hình bị Vân Phong bóp nát, ánh mắt nữ nhân kinh ngạc nhìn về phía Vân Phong, không đợi nàng hồi hồn, tia sáng chói mắt đột nhiên đánh úp về phía nàng ta. Cái đó là… Quang Nguyên Tố! Nữ nhân nhanh chóng lách mình lui sang một bên, ánh mắt khóa trên người Khúc Lam Y, thấy ánh sáng còn sót lại trên tay hắn không khỏi quát khẽ, “Tiểu tử! Chẳng lẽ cội nguồn quang hệ nằm trong tay ngươi?” Khúc Lam Y nhếch môi, tung thêm một đòn tấn công quang nguyên tố nữa, nữ nhân kia lại hung hiểm tránh đi, nàng ta cắn chặt môi, áo choàng tung lên, ám nguyên tố nồng nặc tủa ra khắp không gian, tạm thời trì lại công kích quang hệ, nhưng chỉ có thể là tạm thời. “Ầm!” Năng lượng quang hệ lao thẳng tới, nữ nhân nhếch nhác tránh sang một bên bên, rồi lại miễn cưỡng né tránh thêm lân nữa, quang nguyên tố đánh lên vách tường, dẫn tới một hồi chấn động mãnh liệt. Nữ nhân kia còn chưa kịp thở phài, công kích của Vân Phong đã tiếp nối ngay sau đó. Chết tiệt! Coi thường hai người này rồi! Nữ nhân nghiến răng, cứ tiếp tục bị hai người này tấn công như thế nữa, sớm muộn gì nàng cũng sẽ bị kéo chết! Cội nguồn quang hệ nằm trong tay tiểu tử kia, trông dáng vẻ hắn đã có thể sử dụng được sức mạnh của cội nguồn quang hệ rồi. Nhưng mà điều này sao có thể được? Tiểu tử này sao có năng lực này được? Nữ nhân càng nghĩ sắc mặt càng kém. Hai người này làm sao làm được? Chắc chắn phải báo lại tin này cho Hồn Chủ, nếu không thể thoát khỏi đây, nàng ta đường đường là một trong tứ trưởng giả, sao có thể chết ở nơi như thế này được, sao có thể được? Huống hồ còn phải giao lại cội nguồn lôi hệ cho Hồn Chủ. Dưới giáp công đồng thời như thế này, nàng ta không có nhiều thời gian, chỉ có thể trong thời gian ngắn chạy thoát khỏi đây. Chật vật tránh né giữa những luồng tấn công, ám nguyên tố lúc này phản kích khá vô dụng, vốn có lòng muốn chạy nàng ta cơ bản không hề để tâm tới việc ham chiến, chỉ lo tìm một cơ hội để chạy. Nữ nhân quét nhìn vách tường xung quanh, đôi mắt đột nhiên sáng quắc lên, nụ cười trở nên âm trầm và lan rộng. Nâng tay, ám nguyên tố nồng nặc hóa thành mấy sợi xích túa ra bốn phương tám hướng, mục tiêu không phải là Vân Phong hay Khúc Lam Y mà là toàn bộ không gian xung quanh ba người, là cả Tinh Thái bình nguyên này. “Rầm rầm rầm!” Vô số sợi xích đâm thẳng lên vách tường, ám nguyên tố lan tới xung quanh, chỉ vài giây, cả Tinh Thái bình nguyên lại chấn động. “Nàng ta muốn hủy diệt cả Tinh Thái bình nguyên này!” Khúc Lam Y hét lên, Vân Phong thầm mắng, muốn cản cũng không kịp nữa, công kích tán loạn như thế này, nàng làm sao vãn hồi đây? “Ầm! Rầm rầm ù ù!” Bằng mắt thường cũng có thể lấy được sự rung động, sâu trong lòng Tinh Thái bình nguyên đang bị tác động, Vân Phong cắn răng, nếu nơi này sụp đổ, cơ bản sẽ không chống được cả Tinh Thái bình nguyên, nói cách khác, toàn bình nguyên này sẽ sụp xuống, mọi người phía trên sẽ táng thi diệt mệnh. “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao chấn động cứ liên tiếp không ngừng như vậy?” Người trên Tinh Thái bình nguyên không khỏi kinh hoàng, nhìn vết nứt càng ngày càng rõ trên mặt đất, trong lòng bọn họ khủng hoảng, cơ bản không biết phải làm thế nào. Rời bỏ nơi này sao? Buông bỏ hết toàn bộ quặng mỏ đã đào ra? “Ha ha ha ha ha ha!” Nữ nhân thấy vẻ mặt nhíu lại của Vân Phong và Khúc Lam Y, càn rỡ cười lên. “Vân Phong! Nếu toàn bộ nơi này sụp đổ, cả Tinh Thái bình nguyên sẽ không một ai còn sống.” Tay của nữ nhân lại xé rách không gian sau lưng, tạo thành một khe nứt. Bàn tay Vân Phong siết chặt, nàng không thể ra tay nữa, một khi nàng và Khúc Lam Y cùng hợp lực lại bổ thêm vào, toàn nơi này sẽ mất đi thăng bằng. “Ngươi chỉ có thể trơ mắt nhìn ta rời đi trước mặt ngươi, ha ha ha ha! Bản thân không đi lo cho mạng của mấy người kia, lại đi truy kích ta, chỉ là sau khi người ở đây chết rồi, tất cả mọi người sẽ biết là do Vân Phong gây ra, tới lúc đó ta thật muốn xem thử Liên Minh Đông Tây làm sao để dọn dẹp cục diện rối ren này cho ngươi.” “Hành vi thật hèn hạ!” Khúc Lam Y nhíu mày, năng lượng quang hệ trong lòng bàn tay ngưng tụ lại, nhưng thực sự không thể đánh ra, một khi đánh ra thì mọi phiền phức sẽ ập lên đầu Tiểu Phong Phong! Tới lúc đó, Liên Minh Đông Tây nhất định sẽ mất danh dự, bị biến đổi lớn. “Vân Phong, sau này gặp lại.” Nữ nhân cười lên đầy càn rỡ, lập tức nhảy vào khe nứt không gian, nhanh chóng biến mất. “Hoa tỷ!” Vân Phong đột nhiên hét lên, tia sáng lục lập tức lao tới trước mặt Vân Phong, nàng cười lạnh, “Cố gắng hết sức của tỷ bảo vệ nơi này. Ta có thể giúp tỷ được gì không?” Xung quanh đang chấn động, bị ám nguyên tố đánh lên làm bức tường gần như không thể trụ nổi nữa. Gương mặt Hoa tỷ cả kinh, quanh thân lập tức tỏa ra ánh sáng, vô số dây leo theo ánh sáng từ dưới chân Hoa tỷ tràn ra, dọc theo các vết nứt trên vách tường chui vào sâu bên trong. “Ta sẽ dùng rễ cây ổn định lại trước để nơi này không sụp đổ hoàn toàn.” Hoa tỷ cười quyến rũ, “Tiểu Vân Phong đừng lo, vì ngươi ta sẽ không để đám người bên trên gặp chuyện đâu.” Vân Phong nói, “Có cần ta dùng Thổ Nguyên Tố hỗ trợ cho tỷ không, nhiều dây leo như thế ta sợ sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng của tỷ.” Hoa tỷ cười tươi rói, “Tiểu Vân Phong, bản thân ta vốn là thực vật, dọc người ta chỉ là rễ mà thôi, ngươi phải biết là í, bộ rễ của Ma Vương đời sau không đơn giản chỉ là nhiều đâu. Muốn mấy mạch cây này chống cả bình nguyên với ta không phải là việc khó.” “Giao cho Hoa tỷ đi.” Khúc Lam Y vỗ nhẹ lên vai Vân Phong, hai người nhìn về nơi nào đó trong không gian, Vân Phong khẽ nguyền rủa, “Đáng ghét! Cuối cùng vẫn phải trơ mắt nhìn nàng ta chạy thoát!” Khúc Lam Y thở dài, “Chúng ta không còn lựa chọn nào khác, nếu nơi này bị hủy diệt, nhiều kết quả như thế sẽ trút xuống đầu nàng, cho dù ta và nàng có nói Huyết Hồn xuất hiện cũng chưa chắc được bao nhiêu người tha thứ, nàng tận lực tìm cách kéo Liên Minh Đông Tây lên mà bị giải tán ngay lúc này, việc đối kháng với Huyết Hồn sẽ trở nên bất khả thi.” Hiển nhiên Vân Phong hiểu điều này, Liên Minh Đông Tây lại vũ khí lớn mạnh nhất để đối choi với Huyết Hồn, mất Liên Minh Đông Tây, cho dù Vân Phong nàng mạnh tới cỡ nào thì có lợi ích gì? Cội nguồn lôi hệ đã bị Huyết Hồn mang đi, hiện giờ trong tay bọn chúng có hai cội nguồn nguyên tố, so với Vân Phong bên này có năm hệ có thể là không đáng nhắc tới, nhưng trong mắt Vân Phong, nhiều lợi thế hơn vẫn là tốt hơn. “Năm so với hai, Huyết Hồn không có bao nhiêu lợi thế đâu.” Khúc Lam Y nói, Vân Phong nhíu mày, “Tuy là nói thế, nhưng không thể khinh thường được, Hồn Chủ Huyết Hồn… cực kỳ tinh thông với nguyên tố, rất mạnh.” “Tiếp theo nàng tính như thế nào? Cội nguồn lôi hệ đã bị Huyết Hồn cướp đi rồi, chúng ta nên tính trước bước tiếp theo thôi.” Khúc Lam Y nhíu mày nói, Vân Phong gật đầu, “Ừ, sau đó phải trong thời gian ngắn nhất ký hiệp ước với Thí Sát Minh, sau khi Thí Sát Minh gia nhập… ta muốn đối mặt với Huyết Hồn, chúng ta cũng nên phóng tay thôi.” Đôi mắt Khúc Lam Y sáng lên, “Ý của nàng là… tới lúc đó, đại chiến sắp bắt đầu?” Vân Phong cười lạnh, “Có khi Huyết Hồn cũng đã sớm biết rồi, hai bên sẽ hành động nhanh chóng, đại chiến sẽ không còn xa nữa đâu.” Tinh Thái bình nguyên đột nhiên rung chuyển dẫn tới khủng hoảng không nhỏ, nhưng chỉ chốc lát sau chấn động đã hoàn toàn biến mất và không xuất hiện lại nữa, mặt đất nhờ vào sự rung chuyển lần này mà lộ ra những cái khe sâu cạn không đồng đều, mặc dù động đất lần này làm mọi người sợ hãi, nhưng lại đưa tới kết quả tốt, những vết nứt sâu cạn làm lộ ra những quặng mỏ trước đây chưa từng được phát hiện, những quặng mỏ này lập tức rửa sạch những lo lắng trước đây, mọi người trên Tinh Thái bình nguyên lại nhanh chóng vùi đầu vào việc đào khoáng, gần như vứt sự rung chuyển trước đây ra sau đầu. Hoa tỷ lợi dụng những bộ rễ của mạch cố định lại toàn bộ địa hình, sau đó Vân Phong dùng Thổ Nguyên Tố của bản thân bổ khuyết lại những chỗ trống, lòng đất sắp bị sụp đổ trở nên cứng rắn vô cùng, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì thì cũng còn có nguyên tố lực của Vân Phong tồn tại, sẽ không thể khiến bình nguyên này rung chuyển được nữa. Giải quyết xong một chuyện, Vân Phong và Khúc Lam Y trở lại Vân gia, sau đó Vân Phong toàn tâm toàn ý vùi đầu vào việc chế thuốc, muốn trong thời gian ngắn nhất chế tạo ra được chất thuốc cấp bậc Thiền Sư, ai cũng không thể tới làm phiền, bất cứ chuyện gì cũng không thể quấy rầy nàng. Khúc Lam Y rời khỏi viện của Vân Phong, cầm ngọc bội truyền âm liên lạc của nàng, để chuyên tâm chế tạo chất thuốc, Vân Phong cắt đứt mọi liên lạc, vì thế hiện giờ Khúc Lam Y tháy nàng xử lý tất cả mọi chuyện. Nhìn cánh cửa đóng chặt của Vân Phong, Khúc Lam Y không khỏi lắc đầu than khẽ, hắn rất muốn ở cùng nàng, nhưng Liên Minh Đông Tây không thể giống như trước không có ai ra mặt nữa, hắn không thể cứ cùng mất tích với nàng, có chuyện gì hắn vẫn cần phải thay tiểu Phong Phong làm xong. Lần này Vân Phong thông báo trước cho rất nhiều nhân vật quan trọng rằng mình sẽ bế quan một đoạn thời gian, mọi chuyện giao lại cho Khúc Lam Y thay mặt làm, mọi người coi như cũng nắm chắc, không còn lo lắng như trước đây nữa. Khúc Lam Y vừa bước ra mấy bước, ngọc bội truyền âm trong tay sáng lên. Kết nối, nghe tiếng đối phương, Khúc Lam Y giương khóe môi, “Diêm Minh, Tiểu Phong Phong mới thông báo với ngươi… ngươi đã tới tìm ta, tốc độ mau nhể.” Tiếng Diêm Minh cười khẽ truyền tới, “Bây giờ ngươi là người toàn quyền đại diện cho Vân Phong, có chuyện hiển nhiên là tới tìm ngươi rồi, không đúng sao?” Khúc Lam Y hừ lạnh, “Có chuyện gì?” Giọng của Diêm Minh trở nên nghiêm túc, “Mấy ngày gần đây, phía Huyết Hồn dường như đang tụ tập lực lượng lại, trông có vẻ bọn họ đang chuẩn bị cho đòn tấn công cuối cùng, ta muốn hỏi một chút, ngươi và Vân Phong… có ý kiến gì không?” Khúc Lam Y nhíu mày, quả nhiên như tiểu Phong Phong đã từng nói, phía Huyết Hồn đã không chờ được nữa, thông tin mà tứ trưởng giả mang về có lẽ đủ khiến Hồn Chủ phải chuẩn bị. “Tiểu Phong Phong đã nghĩ tới hành động đó của Huyết Hồn, thực lực phía bên Liên Minh Đông Tây vẫn còn thiếu sót, phía Huyết Hồn đã bắt đầu tụ tập lực lượng rồi, Liên Minh Đông Tây không thể không làm gì được, chúng ta phải đáp trả lại.” “Vân Phong hiểu là tốt rồi, quãng thời gian tới đây, Liên Minh Đông Tây có rất nhiều vấn đề ngầm cần giải quyết, căn cứ theo đại chiến, ta cũng đã định ra mấy bậc thang phân chia thực lực, nhờ vậy cũng không tới nỗi ứng phó không kịp.” “Diêm Minh, tâm tư của ngươi kín đáo thật đấy, Tiểu Phong Phong đúng là không chọn nhầm người.” Khúc Lam Y không khỏi tán thưởng, Diêm Minh bật cười, “Nói thật, ta càng hy vọng nghe Vân Phong nói câu đó hơn, chứ không phải ngươi.” Khúc Lam Y nhướng mày, tiếng của Diêm Minh lại vang lên, “Nếu còn có việc khác, ta sẽ lập tức liên lạc với ngươi, trước cứ như vậy đi.” Liên lạc nhanh chóng bị cắt đứt, Khúc Lam Y không khỏi nghiến răng, ngươi được đấy Diêm Minh. Không bao lâu sau ngọc bội lại sáng lên, lần này không phải của Vân Phong mà là của Khúc Lam Y, tiếp thông xong, một giọng nói vang lên, “Còn nhớ chuyện lần trước không?” Khúc Lam Y nhíu mày, bàn tay nắm chặt ngọc bội, “Ngươi có phát hiện gì mới sao?” “Miễn cưỡng cũng coi như là phát hiện mới, ngươi có tới đây không?” “Dĩ nhiên là tới rồi! Đợi ta!” Cắt liên lạc xong, Khúc Lam Y quay đầu lại nhìn cánh cửa đóng chặt của Vân Phong, sau đó lắc mình rời đi, một bóng đen đột nhiên chắn trước mặt Khúc Lam Y, hắn vội dừng bước lại, “Phong lão tiền bối!” Vẻ mặt Phong Thanh Huyền vô cảm đứng trước mặt Khúc Lam Y, đôi mắt đánh giá hắn từ trên xuống dưới, chậm rãi nói, “Tiểu tử, bổn tôn thấy hình như ngươi đã vượt qua được chướng ngại của bản thân?” Khúc Lam Y cười, “Đa tạ Phong lão tiền bối quan tâm, vãn bối đúng thực là đã đột phá chướng ngại.” Phong Thanh Huyền nhíu mày, “Ngươi làm thế nào? Lợi dụng sức mạnh của cội nguồn quang hệ?” “Có thể nói là thế, tất cả đều nhờ vào cơ duyên, còn phải cảm ơn Phong lão tiền bối đã từng đề cập với vị Thạch Mấu kia, nhờ có ông ấy trợ giúp, vãn bối mới có thể đột phá được.” Phong Thanh Huyền nghe xong nhíu chặt lông mày, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Khúc Lam Y, cuối cùng vung tay áo một cái xoay người, “Đột phá rồi cũng tốt, ngươi có thể hỗ trợ đồ đệ một chút, nếu như ngươi làm chuyện tổn thương tới đồ đệ, bổn tôn sẽ không tha cho ngươi đâu.” Khúc Lam Y lập tức ngẩn ra, sau đó nói, “Vãn bối sẽ không làm ra chuyện tổn thương nàng đâu, tuyệt đối sẽ không.” “Hừ! Tốt nhất là như ngươi nói!” Phong Thanh Huyền không quay đầu lại mà đi về phía trước, Khúc Lam Y cất giọng hô lên, “Phong lão tiền bối!” Phong Thanh Huyền dừng chân, không quay đầu lại, “Sao?” Khúc Lam Y mím môi, sau đó nói, “Ma thú mà Phong lão tiền bối đã khế ước, thật sự không đi tìm nữa sao? Phong lão tiền bối rõ ràng rất quan tâm tới Vân Phong, nếu tìm được chẳng phải sẽ giúp nàng một lần lớn sao?” Phong Thanh Huyền chậm rãi xoay người, đôi mắt thâm trầm nhìn Khúc Lam Y, khí thế Thần Tôn nhanh chóng bắn ra ép Khúc Lam Y tới thở không nổi, nhưng chỉ chốc lát sau ông đã thu hồi lại toàn bộ, xoay người nói nhỏ, “Tiểu tử, mất đi tốt hơn là có được.” Khúc Lam Y ngờ vực, thân mình Phong Thanh Huyền chớp lên rồi biến mất, Khúc Lam Y đứng sững lại đó, những lời kia quanh quẩn trong đầu hắn mãi không xua đi được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]