Vân Phong chỉ lượn một vòng trong trấn rồi quay lại, cách buổi đấu giá vẫn còn một đoạn thời gian, người nàng đợi sẽ không xuất hiện sớm vào ngay lúc này, có đi nhiều hơn nữa cũng chỉ là những dòng người náo nhiệt. Buổi chiều oi nóng Vân Phong lặng lẽ về tới nhà, trong lòng lại đang băng khoăn về việc của Tiểu Hỏa và Hạ Thanh, nàng muốn biết rõ Tiểu Hỏa có cái nhìn thế nào với Hạ Thanh, nếu mà thú và con người có thể ở cùng với nhau, có thể hạnh phúc, nàng sẽ không có bất kỳ ý kiến gì.
Tiểu Hỏa là đồng đội đồng sinh cộng tử với nàng, Thanh Thanh là đồ đệ quý giá nhất của nàng, mấy mươi năm nay không phải không có người tỏ vẻ kính trọng Vân Phong, nhưng nàng vẫn chỉ có mỗi Hạ Thanh là đồ đệ, tư chất của Hạ Thanh vốn không phải là tốt nhất, tính tình cũng không tốt nhất, nhưng Vân Phong rất thích, Thanh Thanh giống như nàng, đều từng bước cố gắng thực sự, chưa bao giờ lùi bước, chưa bao giờ chịu thua.
Đêm tối hiu quanh, Xuân Phong Trấn vẫn đèn đóm sáng trưng, tiếng người nói chuyện huyên náo, đây là điều mà mười mấy năm qua chưa từng có, tới tận nửa đêm vẫn chưa yên tĩnh lại được, đã kéo dài mấy ngày nay rồi. Nơi ở Vân gia trước đây vẫn yên tĩnh, mọi sự huyên náo như bị chặn lại ở ngoài, chính xác hơn thì chẳng có ai tùy tiện quấy nhiễu được nơi đây, vì đây là Vân gia.
Bóng Vân Phong xẹt qua Vân gia tiến về Mê Vụ Sâm Lâm, trại lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102414/quyen-6-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.