Edit: Mavis Clay
“Đồ đệ, con tới rồi.” Phong Thanh Huyền ngồi bên ly trà nóng trên bàn trong đình viện, Vân Phong và Khúc Lam Y đi vào, ông quay đầu mỉm cười với Vân Phong, sau đó dời ánh mắt thăm hỏi một cách lạnh lùng với Khúc Lam Y. “Ngươi cũng tới rồi à?”
Khúc Lam Y khong có ý kiến gì, ngoại trừ Vân Phong tới giờ ông ấy chưa bao giờ nhiệt tình với người khác, trong mắt vị tiền bối đức cao trọng vọng này, chỉ có vị đồ đệ duy nhất này mới có thể khiến ông mỉm cười được.
“Sư tôn có tin tức gì của bản đồ sao?” Vân Phong bước tới ngồi xuống vị trí Phong Thanh Huyền chỉ định, ông mỉm cười, “Đầu vi sư không còn nhanh nhạy lắm, sợ rằng không giúp được con điều gì ở mảnh bản đồ này, vi sư đã so sánh với những gì mình nhớ được trước đây, không có phát hiện được bất cứ nơi nào, tấm bản đồ này vẽ ra ở lúc cả mấy chục năm trước rồi, cái lúc đó cho tới nay e rằng đã thay đổi nhiều lắm rồi.
“Nói vậy thì các trưởng giả Nạp Khê tộc cũng chẳng biết được đây là đâu.” Khúc Lam Y nhíu mày, Phong Thanh huyền nghiêm túc gật đầu, “Đúng là thế, nếu trên đời có người tồn tại lâu hơn thì có lẽ có thể giúp được các con, chỉ là… người già tới như thế, cho dù có cũng chưa chắc còn ở trên đời.”
Vân Phong cau mày, nói như vậy chẳng lẽ tin tức về cội nguồn lôi hệ bị cắt đứt ở đây sao? Nàng thừa hiểu so với con người, ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102412/quyen-6-chuong-76.html