Edit: Mavis Clay
“Cửa động kia đã biến mất rồi.” Sau khi đã thu thập hết sáu người Huyết Hồn, Khúc Lam Y, Tư Văn và bốn ma thú Vân Phong trở lại sơn động lúc trước, cả sơn động đã sụp đổ, toàn bộ đất đá gần như chôn vùi sơn động, Khúc Lam Y hất tay, Tinh Thần Lực điên cuồng xông ra, vị trí cửa động bị thổi tung đất đá, để lộ mặt đất bằng phẳng.
“Tại sao lại như vậy?” Tư Văn kinh ngạc nhìn mặt đất lành lặn, không biết phải làm thế nào cho phải, đôi mày nhíu mày, “Có thể liên lạc với nàng được không?”
“Hoàn toàn không liên lạc được, liên lạc giữa chúng ta và chủ nhân đã bị cắt đứt rồi, hay đúng hơn là hoàn toàn bị cản lại.” Sắc mặt Lam Dực đen thùi nói, mắt nhìn chằm chằm vào nơi hố đen vừa rồi, hắn đột nhiên vung cánh bay đi, đôi cánh vỗ mạnh tạo thành hai luồng gió lốc đánh lên mặt đất, nhưng mặt đất bằng phẳng không hề có bất kỳ phản ứng nào.
“Chết tiệt! Không phá nổi sao?” Lam Dực vốn tốt tính lúc này cũng không nhịn được bực tức, vô số lần truyền âm với Vân Phong đều như đá ném vào biển, không khỏi khiến hắn thấy phiền não.
“Thật sự không phá nổi sao? Lam Dực ngươi tránh ra. Lão tử không tin sấm sét lại không phá nổi một mặt đất.” Nhị Lôi giơ cao cánh tay, sấm sét như rắn bạc đùng đùng bắn ra tứ phía. Sắc mặt Hoa tỷ nhăn lại, lập tức tiến lên muốn đưa tay kéo Nhị Lôi xuống.
“Cái đồ tử nhân yêu! Ngươi làm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102397/quyen-6-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.