Edit: Mavis Clay
Kể từ lần trước có cảm giác bị ai đó quan sát, Vân Phong trở nên nhạy cảm hơn, bất kể là ở đâu, trong hoàn cảnh nào, đều đề cao cảnh giác gấp mấy lần, trong lòng cứ luôn có cảm giác trong tháp Niết Bàn này có người khác nữa.
“Nha đầu này đề phòng mạnh thật, ta chỉ lỡ một chút thôi mà lại khiến nàng cảnh giác như thế.” Trong bóng tối một người cười ha hả, duy trì khoảng cách nhất định bí mật quan sát hành động của Vân Phong, nhìn vẻ mặt đa nghi của nàng, ánh mắt vui vẻ.
Bóng bên cạnh không nói gì, chỉ trừng mắt với người vừa nói, mắt nhìn về phía Vân Phong ở trong, trong lòng cũng không khỏi cảm thán vài câu, sự cảnh giác của cô gái này thực sự rất mạnh, gió lay cỏ động cũng không bỏ qua, sự nhạy cảm với ngoại cảnh tăng cao tới mức khiến người khác khó tin.
“Đợi đi, nha đầu này sớm muộn gì cũng sẽ tới chỗ của chúng ta.” Bóng kia cười híp mắt nói, người nói chuyện vung tay lên biến mất, người bên cạnh nhíu mày, “Sao lại không quan sát nữa?”
“Mệt rồi, đi ngủ, được chưa?” Người kia khoát tay đi bừa sang một bên, người ở lại lắc đầu cười, xoay người cũng đi làm chuyện của mình.
Vân Phong nghi hoặc nhìn vào không gian, đột nhiên bay lên trời cẩn thận nhìn vào một vùng không gian, không có xảy ra bất kỳ dị thường nào, cảm giác bị quan sát lần trước có phải là thật không? Nếu là thật vậy thì là ai quan sát nàng? Có phải là người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102371/quyen-6-chuong-46-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.