Edit: Mavis Clay
Ánh mắt Vân Phong cong cong nhìn bóng người bước ra từ bóng tối, mấy năm không gặp, đứa nhóc kia đã cao lớn tới cỡ này rồi… thật sự không còn giống như lúc bé nữa.
“Tiểu cô cô.” Bóng người bước lên, nở nụ cười vui vẻ với Vân Phong, cánh tay dang ra bước tới ôm chầm lấy nàng, nàng cười khẽ vỗ vai hắn, sao tính tình vẫn trẻ con thế này.
Cung Thiên Tình thấy thiếu niên ôm lấy Vân Phong thì không khỏi ré lên, ánh mắt thiếu niên quét tới, Cung Thiên Tình bắt gặp một đôi mắt đen trong veo, tia sáng trong đó khiến nàng vô thức bị hấp dẫn.
“Khinh Trần, mau buông cô ra, con không phải là đứa nhóc nữa đâu.” Vân Phong bất đắc dĩ, đứa trẻ này ôm chặt nàng không nới lỏng tay, “Không được! Lâu lắm mới gặp được tiểu cô cô, cũng phải cho con ôm cho đã chứ.”
Vân Phong ngao ngán, đứa cháu này hôm nay coi như cũng thành người lớn rồi, hồi bé bám dính tới lớn cũng vẫn bám dính là sao. “Được rồi, buông cô cô ra trước đã, đừng để Tình di ngươi cười nhạo.” Vân Phong nói, Vân Khinh Trần đảo mắt nhìn sang, thấy ánh mắt xấu hổ của Cung Thiên Tình thì đành phải buông tay ra lui về sau một bước.
“Tình di?” Vân Khinh Trần nhíu mày, Cung Thiên Tình nghe vậy bỗng thấy lấn cấn, Vân Phong cười, “Con cũng có thể gọi là Thiên Tinh tỷ, gọi di thực sự có hơi sai sai.”
Vân Khinh Trần cười khanh khách, “Thiên Tình tỷ!”
Cung Thiên Tình lần đầu được gọi là tỷ tỷ xấu hổ đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-trieu-hoi-su/1102351/quyen-6-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.