Chương trước
Chương sau
Edit: Mavis Clay
“Ầm!” Một tiếng nổ vang dội cả đất trời.
Một nguồn năng lượng kinh hồn nổ tung ra từ lá phù chú dưới bàn tay của Vân Phong, xuyên thủng qua cơ thể của tên Huyết Hồn.
“A!” Tiếng thét khàn khàn thảm thiết vang lên, hắc bào nháy mắt rách toạc. Luồng khói đen bay tứ tán khắp nơi từ dưới hắc bào, sức mạnh cường đại chấn kích tứ tán tiêu vong. Lực Thần Tôn, cấp bậc Thần Quân sao có thể cản lại được?
Giữa luồng khói đen nồng nặc đầy trời có một bóng đen nhạt cuống quít thoát ra. Vân Phong lanh tay lẹ mắt tung ra một sợi Tinh Thần Lực bắt lấy, quấn ngay giữa linh hồn. Nhưng linh hồn chỉ bị xước vài phần, không tạo thành vết thương trí mạng, dù có tăng tốc chạy trốn cỡ nào, hắn cũng nhất định trốn không thoát.
“Đợi ngươi đây.” Khúc Lam Y lạnh lùng nói, bàn tay nắm chặt vào hư không, Quang Nguyên Tố từ tay hắn túa ra, lao về phía linh hồn đang chạy bán mạng. Ngón tay thon dài tăng sức nắm chặt, Quang Nguyên Tố nhanh chóng kết thành một tấm lưới co lại, trói chặt linh hồn ở bên trong.
“Xèo xèo!” Quang Nguyên Tố chạm với Ám Nguyên Tố, vang lên tiếng kêu khó chịu, linh hồn bên trong đau đỡn vùng vẫy, muốn thoát ra nhưng không thể, Khúc Lam Y cười lạnh, Quang Nguyên Tố mạnh thêm, hoàn toàn vây khốn nó ở bên trong.
“A!” Lần này linh hồn thét lên cực kỳ thảm thiết, cuối cùng không chịu nổi giày vò nữa, hoàn toàn trở nên ngoan ngoãn.
Vân Phong lao tới, phù chú trong lòng nàng tay nàng bùng nổ, nàng đã dùng hết toàn bộ ba lá bùa của sư tôn, lần này coi như cũng có chút thu hoạch – bắt được linh hồn cấp bậc Thần Quân. Năng lượng của phù chú sư tôn mặc dù không lồ, nhưng với thực lực không ngừng tăng trưởng của Huyết Hồn, nàng biết, rồi sẽ không thể hy vọng mãi vào việc dựa vào ngoại vật, đến lúc đó dù là lực Thần Tôn cũng khó mà đả thương nặng được tới Huyết Hồn, sức mạnh phải dùng trên chính lưỡi dao, lần này sử dụng phù chú của sư tôn để đánh bại được một đại tướng của Huyết Hồn coi như cũng đáng giá.
Khúc Lam Y kéo Quang Nguyên Tố lại, linh hồn sau khi bị Quang Nguyên Tố trói lại trở nên vô cùng suy yếu, mặc dù là Thần Quân, nhưng khi mất đi cơ thể, linh hồn cũng trở nên yếu ớt đi nhiều.
“Hừ! Ta sẽ chẳng nói gì cả đâu, các ngươi bắt ta cũng vô dụng!”
Khúc Lam Y nhướng mày, Vân Phong cười lạnh, nhắm mắt lại, ý thức chìm vào vùng tăm tối, “Mắt đỏ!” Vân Phong gào lên, một lúc sau trong bóng tối mới vang lên âm thanh của xích sắt, “Chuyện gì?”
Một đôi mắt đỏ ngầu chậm rãi mở ra, dường như đợt trước khi bắt cội nguồn thủy hệ đã khiến hắn tốn không ít thể lực, đôi mắt trước mặt ít có sức sống hơn thường ngày.
“Ngươi có thể nuốt chửng linh hồn ma thú… vậy còn con người thì sao?” Vân Phong chậm rãi nói, mắt đỏ sững sờ, sau đó cười phá lên, “Con người? Vậy thì còn phải coi là loại người gì nữa.”
“Nếu là linh hồn con người của Huyết Hồn?”
Đôi mắt đỏ ngầu hiện lên vẻ hứng thú, “Phàm là con người có dính tới ma thú, ta đều cảm thấy hứng thú.”
Vân Phong nhíu mày, có chút hiểu ý của mắt đỏ, nó có thể cắn nuốt linh hồn không chỉ riêng có ma thú, mà còn có linh hồn nhân loại liên quan tới ma thú, chính xác hơn mà nói, chỉ cần trong cơ thể nhân loại có chứa nguyên tố ma thú, giống như nàng hay Trạch Nhiên, có thể bị nó nuốt chửng linh hồn.
Tuy nhiên nàng vẫn không chắc rốt cuộc người Huyết Hồn có dính dáng gì tới Huyễn Thú ám hệ hay không, “Nếu chỉ đơn thuần là cắn nuốt linh hồn của con người…”
Mắt đỏ cười ha hả, “Ngươi nghĩ cơ thể ngươi là gì? Một thân thể chỉ có thể chứa được một linh hồn mà thôi, nếu thêm một linh hồn nữa cơ thể sẽ không thể dung nạp được đâu.”
Vân Phong nhíu mày, mắt đỏ cười lên, “Chẳng phải ngươi luôn thích mạo hiểm thử thách sao? Mặc dù ta không thể nuốt chửng được toàn bộ linh hồn nhân loại, nhưng vẫn có thể bảo toàn lại tính mạng, không nuốt hết thì đẩy ra ngoài lại cũng được.”
Vân Phong nhướng mày, nó còn có khả năng này? Mắt đỏ chậm rãi nhíu lại, “Có điều, không phải lúc nào cũng có thể thành công đẩy ra.”
Mắt Vân Phong hơi sáng lên, hiển nhiên nàng biết có gì nguy hiểm bên trong, không mạo hiểm thì chắc chắn sẽ không thành công.
“Nếu thôn tính hoàn toàn được linh hồn cấp bậc Thần Quân, thực lực của ta có thể tăng thêm được bao nhiêu?”
“Cấp bậc Thần Quân?” Mắt đỏ ngạc nhiên, “Hiện giờ ngươi mới chỉ là Thần Vương cấp hai thôi mà, sao lại chụp đâu ra được linh hồn cấp bậc Thần Quân thế?”
Vân Phong gật đầu, mắt đỏ hiện lên sự ngạc nhiên, “Nếu là Thần Quân… mà ta có thể cắn nuốt sạch sẽ, thực lực của ngươi… có thể tăng ba cấp.”
Ba cấp, là Thần Vương cấp năm. Vân Phong nhíu mày, sau khi tới Thần Vương quả nhiên khả năng tấn thăng càng thêm khó khăn, linh hồn Thần Quân chỉ có thể giúp tăng ba cấp thực lực, nhưng nhiêu đó đã là nhiều rồi. Thần Vương cấp năm, nàng và Khúc Lam Y đều là Thần Vương cấp năm, nếu thực lực của nàng tiếp tục tăng thêm, lần sau dù có gặp phải cường giả Thần Quân cũng có thể liều mạng một phen.
“Đợi một chút, ta đưa linh hồn kia vào, hy vọng ngươi có thể nuốt chửng được toàn bộ nó.” Vân Phong nhếch môi, nhanh chóng trở lại ý thức, lúc này mắt đỏ mới lẩm bẩm, “Sao nàng ta lại bắt được linh hồn Thần Quân? Cấp bậc đó vượt xa nàng chẳng phải một hai cấp thôi đâu.”
Vân Phong mở choàng mắt ra, linh hồn yếu ớt đang bị Khúc Lam Y khống chế trong Quang Nguyên Tố, khi thấy Vân Phong mở mắt, nó cười lên quỷ quái và khó hiểu, “Cho dù ngươi có nghĩ cách gì ta cũng không tiết lộ bất kỳ một chữ nào đâu, Vân Phong đừng hòng lợi dụng ta.”
Khúc Lam Y siết chặt bàn tay, Quang Nguyên Tố lập tức siết lại, linh hồn gào lên đầy thảm thiết, Vân Phong cười lạnh, chộp lấy linh hồn nắm chặt lại, đôi mắt sáng lên tia sáng khó hiểu, khiến linh hồn cảm thấy hơi sợ hãi.
“Ngươi… ngươi tính làm gì?”
Vân Phong nhếch môi, thầm thì, “Tới coi thử ngươi sẽ cung cấp cho ta được bao nhiêu năng lượng thôi ý mà.”
“Có ý gì? Ngươi tính làm gì?” Linh hồn rít lên, giây tiếp theo Vân Phong mở miệng, ném linh hồn vào trong miệng, đưa thẳng tới chỗ của mắt đỏ. Khúc Lam Y trợn mắt há mồm. Hắn biết nàng có khả nắn thôn tính linh hồn ma thú, nhưng ngay cả linh hồn con người nàng cũng nuốt được? Tuy rằng Huyết Hồn không tầm thường, nhưng Huyết Hồn thực sự chính là con người, nàng làm vậy liệu có nguy hiểm gì không?
Vân Phong nuốt linh hồn xuống, Khúc Lam Y không dám làm gì vì sợ sẽ kinh động tới nàng, gây ra hậu quả nghiêm trọng nào đó, chỉ có thể nín thở chờ đợi, tùy thời chuẩn bị cứu trợ, chỉ sợ nàng sẽ xảy ra gì đó ngoài ý muốn.
Từng giây từng phút trôi qua, Vân Phong nhắm chặt mắt đứng đó, vẻ mặt không chút nào thay đổi, Khúc Lam Y thì không biết tình huống bên trong cơ thể nàng ra sao, chỉ tiếp tục không dám lên tiếng, đợi đến mức hắn mất cả kiên nhẫn.
Nhưng vào đúng lúc này, một nguồn năng lượng vô hình bùng nổ tích tụ trong người Vân Phong không ngừng xoay tròn và ngưng lại. Thực lực của nàng tựa như ngọn núi lửa đang chực chờ phun trào. Hai mắt Khúc Lam Y lập tức sáng lên.
Vòng xoay năng lượng nhanh chóng vỡ ra, mà thực lực của Vân Phong như tên lửa tăng mạnh thêm ba cấp.
Hơi thở thay đổi, khí thế thay đổi, thực lực thay đổi.
Khúc Lam Y vui mừng, ba cấp, nàng tăng hẳn ba cấp. Đây là tốc độ cỡ nào chứ!
Hơi thở thuộc về Thần Vương cấp năm khuếch tán ra từ cơ thể Vân Phong, không gian như bị nắn ép trở nên uốn éo, mắt đen mở ra, toàn bộ hơi thở nhanh chóng được thu hồi.
“Chúc mừng, Thần Vương cấp năm.” Khúc Lam Y tươi cười, Vân Phong mân môi, cảm nhận toàn thân tràn ngập năng lượng cường đại, có chút thấy khó tin, mắt đỏ thực sự đã làm được, nó thực sự đã nuốt chửng hoàn toàn được linh hồn Huyết Hồn cấp bậc Thần Quân. Có thể thấy toàn bộ năng lượng đã được tận dụng sạch, thực lực của nàng đã được đẩy tới tận Thần Vương cấp năm tột cùng, chỉ cần có thời cơ, nàng có thể đột phá tiếp thêm được.
“Trong tay Huyết Hồn hiện giờ thực sự có nắm giữ Huyễn Thú Ám Hệ.” Vân Phong nhíu mày nói, trong quá trình mắt đỏ cắn nuốt có cảm nhận được rất rõ hơi thở của ma thú, nếu không nó đã chẳng thuận lợi nuốt chửng linh hồn như thế, xem ra chuyện Huyết Hồn nắm giữ Huyễn Thú Ám Hệ trong tay là chắc chắn rồi.
“Từng kẻ trong Huyết Hồn đều có liên quan tới Ám Nguyên Tố, là do tác dụng của Huyễn Thú Ám Hệ?” Khúc Lam Y suy đoán, Vân Phong cảm thấy nặng nề, Huyết Hồn Ám Hệ đã bị chúng thôn tính, nhưng bọn chúng nắm giữ chưa hoàn toàn, trong tay nàng cũng đang có nắm giữ một phần. Còn có cội nguồn nguyên tố ám hệ nữa, chín phần là Huyết Hồn cũng đã nắm giữ trong tay.
“Nếu ta đoán không nhầm, nhân vật có tầm cỡ trong Huyết Hồn đều có liên hệ không nhỏ với Huyễn Thú Ám Hệ, còn những thành viên bình thường khác thì không.”
Khúc Lam Y nhíu mày, hơi hiểu ý của nàng, Vân Phong nhếch môi, “Như thế thì có thể chứng minh cho một số vấn đề, những suy luận ban đầu cũng nhờ đó mà có kết luận rồi, như thế này thì sau này sẽ dễ có đối sách hơn.”
Khúc Lam Y gật đầu, bật cười, “Lần này nàng đánh chết cả một cường giả cấp bậc Thần Quân, cảnh cáo thẳng mặt Huyết Hồn, bọn họ sẽ tức giận lắm đây.”
Vân Phong bật cười, “Để bọn chúng biết rằng, không phải lần nào ta cũng né tránh, ta sẽ đánh trả lại một cách quyết liệt.”
Khúc Lam Y chợt nghiêm mặt lại, “Cứ như thế thì thái độ của Huyết Hồn với nàng sẽ lại thay đổi, sẽ càng chú ý tới nàng, càng mong muốn có thể loại bỏ được nàng. Sau lần này, rất có thể nàng sẽ trở thành họa lớn trong mắt chúng.”
Vân Phong nhếch môi lạnh lùng, “Không sao, ta và Huyết Hồn đã sớm là tử địch rồi, cả hai đều sẽ không để đối phương khá hơn mình đâu, luôn sẽ tìm cách để một bên biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này.”
Vân Phong đã sớm bước lên con đường này rồi, cũng đã chuẩn bị xong cái chết rồi, con đươfg này càng bước vào, cuối con đường có thể đợi nàng sức mạnh tuyệt đỉnh, thực lực quần hùng, cũng có thể là một lời mời tử vong.
Nàng không sợ chết, cho tới bây giờ đều chưa từng sợ.
Hai người đánh chết cường giả Thần Quân xong thì trở lại, kẻ tại ra không gian phong tỏa đã chết, vì thế không gian phong tỏa cũng tự động bị mất, ngoại trừ tên cường giả Thần Quân kia ra thì còn lại chỉ là đám lâu la, năm ma thú của Vân Phong đã giết chết toàn bộ mười mấy tên Huyết Hồn, mà đám Huyết Hồn chiến đấu với ba điện chủ thấy tình thế không ổn đã tạo thời cơ chạy trốn.
Ba điện chủ chiến đấu lâu như thế cuối cùng kết quả vẫn để cho bọn chúng chạy thoát, vì thế có chút tức giận, cũng may tình hình đã được khống chế, người chết và bị thương chiếm phân nữa, cũng có Dược Tề Sư mất mạng, đây là những tổn thất không thể nào tránh khỏi.
Đợt tập kích lần này của Huyết Hồn đã khiến Đông Tây Đại Lục hoàn hồn, mới đầu không ấn tượng với tổ chức này lắm, bây giờ không thể không quan tâm.
Tình hình đã hoàn toàn được khống chế, cuộc thi chế dược kết thúc trong sự hỗn loạn và máu tanh, đợt tấn công của Huyết Hồn bị đẩy lùi một cách triệt để, bên cạnh đó không thể không có công của Vân Phong, kết thúc cuộc so tài, Vân Phong không vì Khúc Lam Y mà rời đi trước, bởi vì có quá nhiều người quen ở nơi tổ chức, vả lại còn có chuyện quan trọng hơn nàng cần nói rõ với người cầm quyền của Đông Tây Đại Lục.
Buộc phải tạo liên hiệp.
Những người nắm quyền ở Đông Tây Đại Lục ở nội cảnh của Thánh Diệu đế quốc, trong hoàng cung Thánh Diệu, các phương giáp mặt với nhau để nói chuyện rõ ràng. Đan Thanh và Đan Tố cũng đi theo, mục tiêu lần này của Huyết Hồn chính là Dược Tề Sư, tổng công đoàn chế dược không thể nào cứ thế mà bỏ qua.
Những người này không biết chuyện cụ thể của Huyết Hồn, vì thế Vân Phong tóm lược lại vấn đề một lần, nói về hành động tới này của Huyết Hồn, mục đích và thủ đoạn của chúng, tiện thể nêu đại khái tình huống, sau khi nói xong, những người đứng đầu Đông Tây Đại Lục cũng phải khiếp sợ.
“Ẩn sâu trong đó là một thế lực như thế?” Đan Thanh và Đan Tố thất kinh, nếu không trải qua chuyện này, bọn họ thực sự không dám tin.
Sắc mặt của người lãnh đạo Đông Tây Đại Lục rất khó coi, Vân Phong nói rất rõ về thực lực của Huyết Hồn, đây không thể nghi ngờ chính là một sự đả kích nặng nề, hiện giờ Đông Tây Đại Lục có thể nói là gặp nguy hiểm lớn.
“Mục đích của Huyết Hồn mà ngươi nói, chỉ là mấy gia tộc có huyết mạch đặc biệt mà thôi… với chúng ta…” Đế Vương Thánh Diệu lên tiếng, ánh mắt hơi sáng lên.
Vân Phong nhếch môi, “Nếu ai cũng không đoái hoài tới, thì đến khi Huyết Hồn chuẩn bị xong, ai sẽ chạy trốn nổi đây?”
Sắc mặt đế vương Thánh Diệu lập tức trở nên xấu hổ, không màng tới là cách tốt nhất.
“Hiện giờ cũng chỉ có Trung Đại Lục, Nội Vực có khả năng đối đầu với Huyết Hồn.” Thiên Tuyết Điện Chủ nói, “Cho dù chúng ta có giúp một tay cũng như là muối bỏ biển, không có quá nhiều tác dụng, tuy nhiên Vân gia thì sẽ là chủ lực.”
“Thiên Tuyết Điện Chủ không hiểu đạo lý tích tiểu thành đại sao? Trong Huyết Hồn cũng có phân chia mạnh yếu, cường giả thì mình không đối phó nổi, nhưng những kẻ yếu chẳng lẽ lại không được?” Khúc Lam Y nói, giọng nói đầy sự châm chọc.
Thiên Tuyết Điện Chủ hơi đỏ mặt, “Ý của ta không phải thế.”
“Chư vị, sức mạnh của Huyết Hồn mặc dù lớn, nhưng chúng ta cũng không hề yếu. Nếu chúng ta không thể liên kết với nhau, Huyết Hồn chắc chắn sẽ thừa cơ tiêu diệt từng phần của chúng ta. Thay vì như thế, chúng ta nên bắt tay lại với nhau để tạo áp lực cho bọn chúng.”
Lời của Vân Phong rất thành khẩn, nếu bàn về thực lực hiển nhiên trong nhân loại tứ đại gia tộc cổ xưa là mạnh nhất, cũng là quân chủ lực đối phó với Huyết Hồn, nhưng điều đó không có nghĩa là không cần những lực lượng khác ủng hộ, Tứ Đại Gia Tộc quan trọng, nhưng Huyết Hồn có nhiều người nên phải cần sức mạnh lớn hơn để ngăn cản.
Cả căn phòng im phăng phắc, tham gia liên kết này có ý nghĩa thế nào những người nắm quyền đều hiểu rõ, đối phó với Huyết Hồn cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, rất có thể phải bồi cả tính mạng của mình vào đó.
Vân Phong nói, “Hoàn toàn là tự nguyện, các ngươi cũng có thể chọn không quan tâm tới.”
“Cái gì mà không quan tâm tới chứ, bất luận là kẻ nào cũng không thể chỉ lo cho thân mình thôi không được, Hạo Nguyệt Điện tham gia.” Hạo Nguyệt Điện Chủ lên tiếng đầu tiên.
Vân Phong có hơi bất ngờ, nghĩ kỹ lại, năm đó Linh Mẫn Ngọc bội cũng là do hắn đưa cho mình, nó có tác dụng cực kỳ lớn.
“Hạo Nguyệt Điện Chủ nghĩ kỹ rồi chứ?” Tông Lâm Điện Chủ nói, “Ngài nên hiểu rằng, Huyết Hồn kia không dễ đối phó đâu, Tây Đại Lục cũng chưa chắc sẽ trở thành mục tiêu của bọn chúng, cần gì phải chịu chết vì người khác?”
Thiên Tuyết Điện Chủ nhíu mày, “Lời Tông Lâm Điện Chủ có lý, Hạo Nguyệt Điện Chủ không nghĩ thêm chút sao?”
“Hai vị Điện Chủ cứ việc nghĩ sâu tính kỹ đi.” Diêm Minh nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng, “Nếu hai vị điện chủ không muốn tham gia cũng được thôi, có điều sau này những giao ước giữa Hạo Nguyệt và hai vị e rằng phải chấm dứt thôi.”
Lời Diêm Minh nói khiến sắc mặt Tông Lâm Điện Chủ và Thiên Tuyết Điện Chủ biến đổi. Vân Phong nhướng mày, xem ra trong tay Diêm Minh này có nắm giữ gì đó, giao ước? Chẳng lẽ hắn nắm trong tay mạch kinh tế của Tây Đại Lục?
Hạo Nguyệt Điện Chủ cười phá lên, “Tên nhóc này, ngươi đừng dọa nạt hai vị điện chủ thế chứ.”
Diêm Minh nhếch môi lạnh lùng không nói gì nữa, Tông Lâm Điện Chủ và Thiên Tuyết Điện Chủ tối mặt, im lặng thể hiện sự bối rối.
“Học viện chế dược tham gia, mục tiêu của Huyết Hồn bao gồm cả Dược Tề Sư, chúng ta không thể nào không quan tâm được. Nếu có đại chiến, các ngươi cũng cần chất thuốc hỗ trợ.” Đan Thanh nói, Vân Phong hơi băn khoăn, “Hai vị trưởng lão, dù sao đây cũng là một quyết định trọng đại, không hỏi hội trưởng tổng công đoàn chế dược sao?”
“Trên danh nghĩa, ta và Đan Thanh định đoạt.” Đan Tố nói, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và căng thẳng.
Đan Thanh cười lớn, “Đúng thực là thế, ta và Đan Tố là người nắm chủ Công Hội Chế Dược, chúng ta định đoạt, những người khác sẽ không phản đối đâu.”
Vân Phong gật đầu, “Nói như vậy cũng tốt lắm rồi, trưởng lão Đan Thanh nói không sai, chất thuốc là một trợ lực rất quan trọng.”
Trưởng lão chất thuốc bên cạnh cười lớn, “Nha đầu, Tụ Tinh hướng về con, sẽ gia nhập thôi, cả năm vị trưởng lão sẽ không phản đối đâu.”
Vân Phong mỉm cười gật đầu, Tụ Tinh gia nhập là một trợ lực rất lớn.
Kẻ đứng đầu tam đại đế quốc Đông Đại Lục chỉ im lặng, cuối cùng liếc nhìn nhau, rồi mới miễn cưỡng nói tham gia, đại loại là bị áp bức bởi uy áp của Vân Phong, Tông Lâm Điện Chủ và Thiên Tuyết Điện Chủ sao một hồi lúng túng cuối cùng cũng hạ quyết định, theo chiều hướng phát triển, nếu bọn họ không tham gia thì sữ bị cô lập hoàn toàn.
Vì thế, Đông Tây Đại Lục miễn cưỡng liên hiệp với nhau đối kháng với Huyết Hồn, Đan Thanh suy tư, “Nha đầu à, dựa vào quan hệ của con và công hội dong binh, họ cũng sẽ gia nhập không chút vướng mắc mà thôi.”
“Hồng Phong chắc chắn sẽ tham gia.” Diêm Minh nói, “Thực lực của Hồng Phong hiện giờ là đứng đầu Công Hội Dong Binh Đông Đại Lục, địa vị gần như là thủ lĩnh công hội lính đánh thuê, Hồng Phong tham gia chắc chắn sẽ kéo các Dong Binh Đoàn khác theo, mà Vân Phong ở công hội lính đánh thuê cũng có sức nặng tuyệt đối, không thành vấn đề.”
Diêm Minh nói xong nhìn Vân Phong, nàng ngạc nhiên, hắn biết rõ chuyện của mình tới vậy? Đây chính là chuyện của Đông Đại Lục đó.
Hội trưởng dong binh công hội Triển Ly chính là nghĩa phụ của mình, chỉ cần ông lên tiếng, công hội dong binh há có thể không gia nhập?
“Công Hội Dong Binh tham gia thì dễ hơn rồi.” Lãnh đạo ba đế quốc Đông Đại Lục thở phào nhẹ nhõm.
Diêm Minh cười nhạo, “Có gì mà phải sợ chứ? Các ngươi nghĩ lực liên minh có nhiêu đó thôi sao? Ta thấy không chỉ có nhiêu đó thôi đâu.”
Khúc Lam Y nhíu mày, tiểu tử Diêm Minh này có thể thấy rõ như thế? Hắn thấy được nhiều như vậy sao?”
Vân Phong ngạc nhiên, Diêm Minh cười lớn, ánh mắt nhìn về phía Vân Phong mang theo nụ cười, “Ta nói có đúng không?”
Vân Phong nhếch môi, tên Diêm Minh này thực đúng là cực kỳ thông tuệ.
“Hiển nhiên, đồng minh ma thú là không thể thiếu rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.