Edit: Mavis Clay Đế vương Thánh Diệu giật nhẹ khóe miệng, “Suy đoán mà thôi, nếu là cường giả chí cao thì hắn là nàng cũng đúng.” Da mặt của mấy Tôn Thần giật giật, Vân Phong mà! Nghe nói thực lực của nàng sâu không lường được, người từng chiến đấu với nàng gần như chưa ai thắng nổi. Huống hồ thân phận của nàng còn là Triệu Hồi Sư ngũ hệ. Một người hoa đại tuyệt thế như thế, không phải là cường giả chí cao thì còn có thể là gì? Ngoài nàng cũng không có ai có thể đoán ra. “Nàng không thể nào xuất hiện ở Đông Đại Lục được, nếu nói là Nội Vực may ra còn có khả năng.” “Đúng thế, Đông Tây Đại Lục với một cường giả như nàng chỉ là địa phương nhỏ, đáng lý không xuất hiện mới phải nhỉ.” “Cho dù nàng trở lại, chỉ cần chúng ta nước sông không phạm nước giếng là tự nhiên vô sự thôi.” “Đúng thế.” Chỉ cần nàng không xuất hiện trong lãnh thổ Thánh Diệu là tốt rồi, bọn họ sẽ không đụng vào nàng. Mấy cường giả cười khan, nàng… sẽ không quay lại đâu, nên có lẽ thế. Đế đô Thánh Diệu cực kỳ náo nhiệt, cường giả Tôn Thần trở xuống xuất hiện liên tục, có thể nói là cấp bậc nào cũng có, tuy nhiên vẫn có một sự thật không thể thay đổi được là số lượng Triệu Hồi Sư, trước đây Đông Đại Lục vì vấn đề thể chất mà có rất ít Ma Pháp Sư và Triệu Hồi Sư, điểm này vẫn không thể thay đổi, tuy rằng tình hình hiện giờ có chuyển biến tốt, nhưng cơ nguyên vẫn không được tăng lên, số lượng Triệu Hồi Sư vẫn giữ ở mức đếm trên đầu ngón tay. Nhìn khắp đế đô, trên đường Vân Phong chỉ thấy có 2 Triệu Hồi Sư, hơn nữa thực lực còn không cao, thường đều từ Tôn Giả trở xuống, thực lực thì rất tầm thường. Thánh Diệu như thế, có thể thấy Áo Uy cũng vậy, về Phong Vân đế quốc có lẽ thảm hoưn hai đế quốc này chút. Vân gia rời đi khiến Phong Vân đế quốc tổn thất không ít, ít nhất là về mục Triệu Hồi Sư thì hoàn toàn là số 0 rồi. Hai người Vân Phong chạy thẳng tới Đấu Giá Hành, với khuynh hướng ohats triển hiện nay, Đấu Giá Hành hẳn càng thêm phồn vinh, quả nhiên, Đấu Giá Hành chính là nơi phồn hoa huyên náo nhất đế đô, người ra vào phòng đấu giá nườm nượp như hội, hơn nữa lượng khách của mỗi buổi cũng tăng lên rất lớn, vật phẩm tham gia đấu giá cũng càng thêm phong phú. Những thương phẩm mà Đấu Giá Hành đưa ra đấu giá thời nay đều được phân loại nghiêm ngặt, chất thuốc được biểu diễn riêng, vũ khí biểu diễn riêng, rất nhiều buổi biểu diễn riêng biệt để thỏa mãn nhiều nhu cầu khác nhau của khách hàng, cách phục vụ cũng mua chóng hơn, Vân Phong tới vào lúc buổi biểu diễn của chất thuốc, nhìn sơ qua có thể thấy cấp bậc của chủng loại chất thuốc bán đấu giá đã được tăng lên, mức đấu giá cao nhất đã thăng lên thành Đại Sư một sao, xem ra thực lực Dược Tề Sư cũng đã có đột biến mạnh. Vân Phong vẫn chưa tìm ra được chất thuốc có ích cho sư tôn, chính xác hơn thì thay vì mua đám chất thuốc này, chi bằng đích thân nàng tạo ra chất thuốc Tông Sư còn hơn xa cấp bậc Đại Sư kia. Nàng đảo mắt nhìn quanh, buổi biểu diễn chất thuốc còn có một mục khác, mục dược liệu, đây là mục được mở riêng cho các Dược Tề Sư, trao đổi mua bán thảo dược. Vân Phong bất lực, xem ra mình phải tìm loại thảo dược như lời sư tôn nói rồi. Nhưng ông đã nói rồi, loại thảo dược đó những phương pháp thông thường căn bản không thể nào lấy được, hơn nữa chính loại thảo dược đó cũng rất đặc biệt, nàng cũng không ôm hy vọng gì với thảo dược, chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn mà thôi. Quả thực là không có loại thảo dược mà sư tôn cần, mặc dù phần lớn thảo dược đều rất quý giá, nhưng loại mà sư tôn cần vẫn đặc biệt hơn. “Nghe nói cuộc so tài chế dược sắp bắt đầu rồi đó.” “Đúng thế, so với cuộc so tài lần trước đã cách tới mấy chục năm rồi.” “Đúng thế, trải qua một loạt chuyển biến, bây giờ cũng được cử hành rồi, nghe nói cuộc so tài chế dược này không tầm thường chút nào đâu, Dược Tề Sư cả ba đại lục đều sẽ tới tham gia thi đấu đó.” “Thật sao? Vậy thì thật là đáng xem. Tuy rằng phía bên Trung Đại Lục thực lực cường hãn, nhưng tài nghệ chất thuốc thì không cách biệt mấy, các Dược Tề Sư của họ cũng lo lắng không kém đâu.” “Cuộc thi lần này được Học Viện chế dược của Đông Đại Lục chúng ta cử hành, tới lúc đó chúng ta phải xem cho thật đã mắt mới được.” “Nghe nói phần thưởng cho cuộc thi lần này cực kỳ phong phú…” “Phong phú thì sao chứ, cũng chẳng liên quan tới chuyện của chúng ta, tới lúc đó xem náo nhiệt là được rồi.” “Ha ha, ngươi nói cũng đúng.” Tiếng bàn tàn bên cạnh truyền vào tai Vân Phong, Khúc Lam Y cười khúc khích, tiến lên vỗ vỗ vào hai người đang nói chuyện, “Hai vị đại ca, cụ thể về cuộc thi tranh tài chế dược hai vị còn biết gì không?” “Ngươi tới “Công Hội Dược Tề Sư” hỏi là rõ thôi. À đúng rồi, ra khỏi Đấu Giá Hành quẹo trái là ngươi sẽ thấy, tới đó thì dựa vào bản thân thôi, chỉ có Dược Tề Sư mới có thể đi vào.” Khúc Lam Y cười nói, “Đa tạ hai vị đại ca đã nói.” Hắn trở lại, “Không ngờ Dược Tề Sư cũng thành lập cả một công hội riêng rồi.” Vân Phong mỉm cười, “Công Hội đã sớm tồn tại rồi, chỉ là trạng thái xử lý rất khiêm tốn, bây giờ thực lực của Dược Tề Sư phát triển, hiển nhiên cũng bắt đầu lớn mạnh theo.” “Dấu dược giữa ba đại lục sao? Thực sự đúng là đáng xem, hai người kia nói cũng không sai, nếu bàn về thực lực Đông Tây Đại Lục có thể kém hơn chút, nhưng nếu bàn về chế dược, ba đại lục đúng là vẫn trong trạng thái cân bằng.” Khúc Lam Y nhìn Vân Phong, “Hiển nhiên, ngoại trừ tiểu Phong Phong nàng, có khi nàng chính là Dược Tề Sư cấp bậc Tông Sư đầu tiên.” Vân Phong cười khúc khích, cuộc thi chế dược lần này là do học viện chế dược cử hành, dường như đã lâu rồi nàng chưa quay lại học viện chế dược, thời gian dài trôi qua, thực lực của học sinh học viện chế dược chắc cũng có tiến bộ, nếu không sẽ không hào phóng nhận cử hành so tài như thế. Tổ chức trên chính địa bàn của mình như thế, hiển nhiên là sẽ cố hết sức để có thể tỏa sáng. “Có muốn đi xem thử không?” Khúc Lam Y hỏi. Vân Phong gật đầu, “Phần thưởng cuộc tranh tài rất có thể liên quan tới thảo dược hoặc chất thuốc, đi xem thử cũng tốt.” Hai người ra khỏi Đấu Giá Hành đi về phía bên trái, thấy một tấm biển sáng loáng đề chữ “Công Hội Chế Dược, phân hiệu Thánh Diệu”. Công Hội Chế Dược tương tự với Công Hội Dong Binh Đoàn, là một tổ chức có tính tập đoàn, ở mỗi một địa phương sẽ có phân hiệu của mình, còn tổng trụ sở thì nằm ở một nơi khác. Dong binh và Dược Tề Sư giống nhau, trên bản chất họ cũng là một phần của Công Hội, không phân biệt lục địa, không phân thân phận, quốc tịch, nhưng khi ngày nay cuộc thi chế dược tổ chức, Dược Tề Sư hiển nhiên đại diện cho lợi ích và vinh dự cho khu vực của mình. Người ra vào Công Hội Chế Dược Thánh Diệu rất nhiều, muốn trở thành Dược Tề Sư không khó, chỉ cần có chút thiên phú và cố gắng là có thể tham gia, cái khó là làm sao để trở thành Dược Tề Sư cấp bậc cao, bước vào cánh cửa ngành chất thuốc rất dễ, nhưng con đường cũng khó khăn muôn vàn. Theo thời gian trôi qua, Dược Tề Sư cũng mọc lên như măng mọc sau mưa, lượng chất thuốc khổng lồ và Dược Tề Sư được coi trọng hơn, Dược Tề Sư là một ngành nghề rất có tiềm năng, có người chuyên Dược Tề Sư, cũng có người coi đây là nghề phụ. Cửa chính Công Hội Chế Dược có thủ vệ, kiểm tra nghiêm ngặt thân phận từng người tiến vào bên trong, Vân Phong quan sát cẩn thận, phàm là Dược Tề Sư trước ngực hình như có đeo một ký hiệu, thể hiện cho thân phận và cấp bậc của một Dược Tề Sư. Vân Phong đưa mắt nhìn, bên cạnh Công Hội Chế Dược còn có một cánh cửa nữa, trên đó viết chữ chứng minh thân phận Dược Tề Sư. Vân Phong nhướng mày, đúng là Công Hội Chế Dược, không phải là người nhà thì không được phép vào nhà, giống hệt như liên minh Triệu Hồi Sư, ngươi là Triệu Hồi Sư thì mới được phép gia nhập vào liên mih này, hưởng thụ tất cả những hoạt động và chỗ tốt trong liên minh. Vân Phong lững thững bước tới, Khúc Lam Y chờ ở ngoài, hắn không phải là Dược Tề Sư, cũng không hứng thú với việc chế dược, một Ma Pháp Sư Quang Hệ như hắn trị liệu là việc rất dễ dàng, Quang Nguyên Tố có khả năng chữa trị mạnh hơn chất thuốc nhiều. Vân Phong bước vào nơi thử nghiệm, người tới thử nghiệm thân phận Dược Tề Sư có không ít, nàng bước vào liền bắt gặp một dải băng khổng lồ treo trên tường nói: “Cuộc thi so tài chế dược sắp bắt đầu, chúc chư vị Dược Tề Sư may mắn!” Vân Phong không khỏi bật cười, một người nào đó bước tới vỗ vai của nàng. “Tiểu nha đầu, ngươi cũng tới để thử nghiệm cấp bậc sao, sơ cấp ở bên kia kìa.” Một nam nhân trung niên chỉ vào một cánh cửa, Vân Phong cười, biết là hắn có ý tốt, có điều trong mắt hắn mình còn hơi non. “Đa tạ đại thúc, nghiệm chứng cấp bậc Đại Sư là ở đâu thế?” Nam nhân trung niên nghe thế trợn trừng mắt, rồi thốt lên, “Cấp bậc Đại Sư?”, khiến ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía ngày, trong mắt mọi người đều viết câu, Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư? Ai vậy? Nam nhân trung niên cười khan, ánh mắt đám đông cũng thu về, hắn nuốt nước bọt, “Khẩu khí ngươi cũng không nhỏ nhỉ, cấp bậc Đại Sư?” Vân Phong cười tươi tắn, “Đại thúc, có những lúc số tuổi vè vẻ ngoài không chứng tỏ điều gì đâu.” Nam nhân trung niên nhíu mày, nghi hoặc nhìn Vân Phong, “Tiểu hài tử bây giờ thật đúng là mạnh miệng, cấp bậc Đại Sư ở kia, cánh cửa cuối cùng.” “Đa tạ.” Vân Phong cười bước đi, nam nhân trung niên cực kỳ nghi ngờ, nha đầu kia mới bây lớn đã là Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư? Nàng nói đùa chắc! Trẻ con ngày nay thực đúng là không biết trời cao đất rộng, tự nhận là có chút thực lực thì coi mình là Vân Phong chắc? Nam nhân trung niên nhìn chằm chằm Vân Phong, nhìn nàng bước tới trước cánh cửa kia, đẩy cửa đi vào. Nghĩ thầm nàng sẽ thất bại mà đi ra, ủ rũ cúi đầu, tới lúc đó hắn sẽ lên an ủi vài câu, coi như dạy dỗ cho những người trẻ tuổi này một chút, làm người nên biết khiêm tốn, cũng thể hiện bản thân là người từng trải. Chưa tới vài phút, cánh cửa kia bị đẩy ra, Vân Phong bước ra từ bên trong, trước ngực có một ký hiệu lóe lên lấp lánh hấp dẫn nhiều ánh nhìn, nam nhân trung niên nhíu mắt, sau khi thấy rõ thì hít một hơi lãnh khí. Thực sự là cấp bậc Đại Sư! Vân Phong thuận lợi thông qua kiểm chứng, đẩy cửa ra ngoài, nhiều ánh nhìn theo tận khi cánh cửa đóng lại, lập tức tiếng bàn tán vang lên. “Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư? Nàng còn quá trẻ!” “Đúng thế, trông trẻ như vậy không ngờ đã là cấp bậc Đại Sư rồi?” “Thật đúng là sóng sau xô sóng trước, nàng đúng là nhân vật thiên tài của giới chế dược, chắc chắn là người của học viện chế dược rồi.” “Không đúng, người học viện chế dược sao lại phải tới đây để chứng minh thân phận?” Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi, khoang miệng của nam nhân trung niên kia khô khốc, trái tim rung động, tiểu nha đầu kia thực sự là Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư thật đúng là nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài. Nhưng hắn không hề biết rằng, lần này Vân Phong đã coi là rất khiêm tốn rồi, cấp đúng của nàng phải là cấp bậc Tông Sư, lại đi cầm một vật chứng minh là Đại Sư một sao, chẳng phải là tự hạ thấp sao? Lấy được vật chứng minh thân phận, Vân Phong thuận lợi tiến vào Công Hội Chế Dược, trên đường thu hút không ít ánh mắt, cũng có những Dược Tề Sư đồng tuổi với nàng, nhưng thực lực hoàn toàn kém xa nằng, trong số Dược Tề Sư có thực lực ngang nàng, nàng được coi là trẻ tuổi nhất. Bên trong Công Hội Chế Dược có rất nhiều người, muôn hình muôn vẻ, Vân Phong bước vào mặc dù thu hút khoogn ít ánh nhìn, nhưng rất nhanh họ dời mắt đi, dù sao đầu năm nay thiên tài cũng không hiếm gì mấy. Trong đại sảnh, chỉ cần liếc mắt là có thể thấy được chỗ ghi danh so tài chế dược, trước chỗ ghi danh là một hàng người dài, vẻ mặt ai cũng háo hứng muốn thử sức. Vân Phong bước vào hàng ngũ chờ ghi danh. “Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư, nàng thật đúng là khoa trương.” “Còn không thế sao, ở học viện chế dược của chúng ta còn chưa thấy ai ngênh ngạo như thế, nàng thực đúng là huênh hoang.” “Chẳng phải chỉ là cấp bậc Đại Sư thôi sao, nhìn cái bộ dáng cao ngạo ai cũng xem thường kìa.” Tiếng nghị luận truyền vào tai Vân Phong cực kỳ rõ ràng, học viện chế dược? Vân Phong nhìn lại, đập vào mắt nàng là những người vô cùng lạ lẫm, nếu nàng đoán không nhầm thì là học viên của nhánh Thánh Diệu, lúc Vân Phong còn ở học viện chế dược, Thánh Diệu và Áo Uy vẫn chưa chia xẻ Già Diệp. Hơn nữa nàng chả làm gì cả, chỉ như bình thường, sao vào mắt đám người đó lại thành bô jdansg cao ngạo rồi? Phát hiện Vân Phong đang chú ý tới mình, đám người kia càng cố ý đề cao âm lượng hơn, “Học viện chế dược cũng còn nhiều Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư khác mà, chỉ những người chưa từng trải qua sự đời mới thấy cấp bậc Đại Sư ghê gớm thôi.” “Cấp bậc Đại Sư còn chia năm bảy cấp nữa mà, chỉ là bậc một mà thôi, có gì đáng kiêu ngạo đâu?” Vân Phong thầm cười, liếc nhìn tiêu chuển trước ngực bọn họ, cao cấp ba sao, đúng thế, trong khu vực này Đại Sư một sao chẳng có gì đáng kiêu ngạo cả. Vân Phong cơ bản chẳng thèm để ý tới lời nói nhạt nhẽo của đám người kia, thẳng thừng dừng mắt, chuyên chú xem tình hình báo danh của mình, hàng người báo danh đang rút lại dần, đúng lúc này, có một nữ nhân ăn mặc hoa mỹ, trông thân phận không thấp đi tới, đám người bàn tán vừa rồi chỉ chỉ trõ trõ gì đó về phía Vân Phong với nàng ta, Vân Phong cảm thấy có ánh nhìn liếc về phía mình, khóe miệng tươi cười, có vài người ăn no rửng mỡ nên thích đi gây sự. Cuối cùng cũng tới lượt Vân Phong, người ghi danh nhìn tiêu chuẩn trước ngực Vân Phong, khẽ sững người, “Đại Sư một sao? Không tồi, thực lực của ngươi hợp lệ, có thể báo danh.” Vân Phong liếc sang bên cạnh, thì ra cuộc thi lần này khoogn phải ai cũng có thể tham gia, phải có giới hạn thực lực, chỉ có những người đạt tới ít nhất cao cấp một sao trở nên mới có thể tham gia, xem ra cuộc thi sẽ chú trọng hơn về tranh tài phẩm chất, hạn chế tiêu chuẩn cao như thế thu hẹp phạm vi lại rất nhiều. “Tên.” Vân Phong nghĩ ngợi, “Phong Vân.” “Phong Vân?” Người ngồi ghi danh khựng lợi, giương mắt nhìn Vân Phong, “Cái tên này nhiều nghĩa thật đấy, đảo lại chính là tên của một người nổi tiếng.” Vân Phong mỉm cười, “Ngẫu nhiên mà thôi.” Người ghi danh gật đầu, “Đúng là ngẫu nhiên thật, nếu không ta còn tưởng là Vân Phong dùng tên giả cơ đấy.” Vân Phong bật cười, người ghi danh lại hỏi tiếp, “Ngươi có đại diện cho thế lực nào dự thi không?” “Cá nhân.” “Cho ngươi cái này, trên đó là thời gian và địa điểm tranh tài. Được rồi, ngươi có thể đi.” Vân Phong nhìn lướt qua, vậy mà trên này không có ghi phần thưởng sau trận đấu? “Trên này không ghi cụ thể phần thưởng sao?” Người ghi danh cười, “Người hỏi vấn đề này nhiều lắm, phần thưởng lần này không công khai, ngươi có khả năng giành được là sẽ biết được thôi, đừng nghĩ trước là sẽ thưởng gì, cứ tranh tài thật tốt đi mới là mấu chốt.” Vân Phong ngẩn ra, ngược lại nàng bị chỉ điểm một phen? Nàng cười rộ lên rồi không nói gì nữa xoay người rời đi, người ghi danh không khỏi lắc đầu, “Người trẻ tuổi bây giờ thực đúng là vội vàng.” Vân Phong nhìn mẩu giấy trên tay, thời gian tranh tài là một tháng sau, địa điểm rất có ý đồ, là dải đất nằm giữa Áo Uy và Thánh Diệu, nói cách khác chính là lãnh thổ của Già Diệp, một tháng đủ để nàng có thể tận dụng tìm hiểu tất cả các khu vực của Áo Uy và Thánh Diệu, sẵn tiện tìm hiểu rốt cuộc mảnh bản đồ đang ở đâu. “Đợi đã.” Một giọng nói cao ngạo vang lên bên cạnh Vân Phong, nàng mắt điếc tai ngơ tiếp tục bước đi. “Này! Ta nói ngươi đấy!” Một bàn tay từ sau vươn tới muốn bắt lấy vai Vân Phong, nàng khẽ lách nhẹ khéo léo né tránh, xoay lại, “Có chuyện gì sao?” Người đưa tay sửng sốt, nàng ta rõ ràng mà muốn chụp lấy vai sao lại vồ trúng khoảng không? Nàng ta rút tay lại, “Dược Tề Sư Đại Sư một sao?” Vân Phong nhướng mày, nhìn mấy tiểu cô nương tuổi trẻ khí thịnh trước mắt, thực lực đều là ở cap cấp, trong giới chất thuốc, thực lực của các nàng coi như cũng vượt trội. “Ngươi tới từ Trung Đại Lục?” Người có thực lực cao nhất là cao cấp ba sao nói, giọng điệu không hiểu sao mang chút khẩn trương, Vân Phong cười, “Không phải.” Mấy cô nương kia không khỏi thở phào một hơi, vẻ mặt giống nhau, người cao caaop ba sao nhìn Vân Phong, “Ngươi là người của Tây Đại Lục sao, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của ngươi, ta nói cho ngươi biết, đây là Đông Đại Lục, người của đại lục khác nên tém lại thì hơn.” Vẻ mặt Vân Phong vẫn không chút thay đổi, đợi nàng ta nói, “Nói xong chưa?” Người cao cấp ba sao sửng sốt, “Ngươi phách lối gì chứ? Đại Sư một sao Đông Đại Lục chúng ta cũng có. Đừng tưởng rằng ngươi là người duy nhất!” Vân Phong nhướng mày, “Ta biết rồi, không có gì thì đi trước nhé.” Rồi xoay người rời đi, cơ bản không quan tâm bọn họ có vẻ mặt ra sao, nàng bước thẳng ra ngoài, đám cô nương kia thấy thế căm tức, “Nàng ta chảnh chó cái gì chứ? Đại Sư một sao thì có gì đặc biệt hơn người? Tới lúc đó Đông Đại Lục chắc chắn sẽ có người vượt nàng ta.” Vân Phong ra ngoài đã thấy Khúc Lam Y chờ ở ngoài, thấy nàng ra ngoài thì chào đón, nhìn tiêu chuẩn trước ngực nàng nhíu mày, “Đại Sư một sao?” Vân Phong cười, Khúc Lam Y bĩu môi, “Có tầm thường quá không? Ta còn nghĩ là nàng sẽ giữ ở Đại Sư ba sao cơ.” “Không sao, đủ rồi, càng bất ngờ thì càng tốt mà.” Khúc Lam Y mỉm cười, “Nàng nói cũng không sai, có phản lại mới có kích thích.” Vân Phong kể lại tình hình cuộc thi chế dược cho Khúc Lam Y nghe, hai người thống nhất ý kiến, lợi dụng một tháng này thăm dò Áo Uy và Thánh Diệu một phen, không được để sót bất kỳ một nơi nào, chỉ có bản thân mình đi qua mới biết địa hình nơi đó có đúng hay không. Hai người rời khỏi đế đô Thánh Diệu ngay ngày hôm đó, bắt đầu công cuộc thăm dò. Nếu là trước đây, một tháng cơ bản là không tra được nổi hai phần ba diện tích Đông Đại Lục, nhưng hôm nay thì đã khác, hai người đã tới được cảnh giới Thần Vương, chỉ cần hai ngày là đi hết Đông Đại Lục, một tháng là đủ để họ thăm dò rồi. Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, việc tìm kiếm của Vân Phong và Khúc Lam Y đã có chút tiến triển, hai người cẩn thận tìm kiếm tất cả khu vực ở hai đại đế quốc, nhất là nơi Già Diệp năm xưa, đầu tiên là khóa khu vực lại, sau đó so với địa hình miêu tả trên bản đồ, vốn là hai người tính xâm nhập sâu hơn, nhưng thời gian cuộc thi chế dược đã tới gần, cuộc thi lần này là tranh đua vì tam đại lục, quy mô không quá khổng lồ, địa điểm cử hành lại chọn lựa kỹ càng, hơn nữa còn đánh dấu trong năm ngày, phàm là Dược Tề Sư báo danh tham gia đều cần phải tới địa điểm tổ chức để xác nhận lần nữa, nếu không xác nhận lại sẽ tự coi là bỏ cuộc. Cũng may là Vân Phong và Khúc Lam Y đã chạy tới ngay trong ngày cuối cùng, nơi cử hành là một thành trì nhỏ ở địa phương giao giữa hai đế quốc, vì cuộc thi mà thành nhỏ trở nên vô cùng náo nhiệt, đủ người chạy tới đây, cực kỳ náo nhiệt. Vân Phong thuận lợi xác nhận tư cách rồi ra ngoài, trong thành cực kỳ chật chội, có rất nhiều người tràn vào, hơn nữa còn là từ khắp đại lục, điều này khiến người dự thi hay xem dự thi đều thấy vô cùng hưng phấm. Cuộc so tài còn chưa bắt đầu đã nóng lên rất nhiều rồi. Dược Tề Sư ghi danh đều có địa điểm dừng chân chỉ định, Vân Phong và Khúc Lam Y chạy tới, quán trọ không nhỏ lắm này đã đầy ắp người, cũng may nhân viên đã để lại phòng cho người báo danh, nên cũng không căng thẳng gì, chỉ là khổ những người tới xem thi đấu, không có chỗ ở đành phải ngủ ở đầu đường cuối đồng. Bên trong quán trọ to như thế, không khí vô cùng náo động, Dược Tề Sư cũng có trong đó, còn có cả những người có thân phận cao quý, cuộc thi chế dược giữa ba đại lục hiển nhiên rất thu hút sự chú ý, có lẽ sẽ có rất nhiều nhân vật có trọng lượng tới xem, căn cứ tiếng bàn tán của quần chúng, người của Tam Đại Đế Quốc Đông Đại Lục đều đã tới, ba điện chủ phía ba điện Tay Đại Lục cũng đã tới, còn có người của một số tổng công đoàn, và một số nhân vật lớn của Đông Đại Lục. Vân Phong và Khúc Lam Y nghe xong thầm cười, nhân vật lớn tới thực sự không ít, xem ra Dược Tề Sư được coi trọng không kém gì Triệu Hồi Sư. Dĩ nhiên những nhân vật đầu não này còn có những mục đích quan trọng hơn, đó là lôi kéo người mới. Về bản chất Dược Tề Sư không phân khu vực, lôi kéo thành công thì sẽ là người của ngươi, một Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư trở lên sẽ có giá trị cực kỳ cao. Vân Phong cực kỳ mong chờ sẽ là ai của đại lục nào tới, Nội Vực có lẽ sẽ không phái người tham gia, người Trung Đại Lục được nhắc tới chắc là của Trung Vực, rất có khả năng là người do học viện Tụ Tinh phái tới. Nghĩ tới đây Vân Phong bật cười, cuộc thi so tài chất thuốc lớn như vậy trưởng lão chất thuốc sao có thể bỏ qua chứ? Ngày mai cuộc so tài sẽ chính thức bắt đầu, Vân Phong và Khúc Lam Y đều không hề có ý định ở lại bên ngoài, mặc dù người khác rất mong đợi với những nhân vật lớn, nhưng với hai người thì không hề hứng thú với những người kia chút nào, ngược lại thì nếu họ mà biết Vân Phong xuất hiện trong cuộc tranh tài này thì chắc chắn sẽ mong đợi cực kỳ. Hai người đi tiếp, phía trước có vài người đang xuống lầu, trong khoảnh khắc hai bên giao nhau, Vân Phong ngoái đầu nhìn bóng lưng kia như nghĩ tới điều gì, khẽ cau mày, sau đó thì quay đầu lại biến mất ở khúc cua. Mà người đang xuống đầu đột nhiên dừng bước, bất chợt quay đầu lại, con ngươi đen nhánh không nhìn thấy người thì lóe lên một thoáng, sau đó cười khổ, có chút tự giễu lẩm bẩm, “Sao nàng có thể xuất hiện được chứ…” “Đại nhân, sao thế?” Bóng người kia bĩu môi, “Không có gì, đi thôi.” “Sao thế?” Khúc Lam Y thấy dáng vẻ Vân Phong như đang suy nghĩ điều gì đó thì thấp giọng hỏi, nàng nghĩ ngợi một chút rồi nói, “Chàng còn nhớ Diêm Minh của Tây Đại Lục không?” Khúc Lam Y lập tức biến sắc, “Nhớ! Nhớ rõ lắm!” Đây là nam nhân đầu tiên có danh nghĩa “hôn ước” với thê tử của hắn. Mặc dù hôn ước này chỉ là giả, đã sớm giải thích rồi, chưa từng có gì cả. Vân Phong cười bất đắc dĩ, biết là hắn đang khó chịu vì điều gì, nhưng dù sao cũng là do tình huống lúc đó bắt buộc như thế… “Vừa rồi hình như ta nhìn thấy hắn.” “Vậy sao?” Khúc Lam Y cười lạnh, “Thấy hắn cũng không lạ, với bản lĩnh của hắn chắc hẳn hôm nay đã là người nổi tiếng của Tây Đại Lục, khả năng vơ vét của cải của tiểu tử kia rất dữ dội.” Vân Phong bật cười, đúng thế, vì Diêm Minh là con riêng nên tích tụ hận thù, người đó rất thủ đoạn, là con riêng Gia Chủ Diêm gia, hắn chỉ dùng mưu kế mà thôi, người này mưu tính sâu xa, thực lực cũng cường hãn nên càng thêm khó lường. Diêm Minh thực sự là một nhân tài ưu tú, tương đương như các quân sư, nhưng Vân Phong không dám quá gần với hắn, dù sao cũng phải quan tâm tới cảm nhận của Khúc Lam Y, mặc dù hôn ước này chỉ là giả, nhưng nam nhân của nàng thích ăn giấm cũng là sự thật. Gặp được bản cũ, gửi lời hỏi thăm cũng được. Vân Phong mỉm cười, quăng suy nghĩ ra sau đầu, nhưng nàng lại không ngờ, cảm giác đã từng quen biết này đã khốn nhiễu người khác cả một tối, lăn qua lộn lại không ngủ được, vừa vào mộng là sẽ lập tức chìm vào hồi ức khi còn trẻ. “Phù…” Tiếng vang lên, bóng người trên giường ngồi bật dậy, đánh thức nữ nhân đang ngủ say bên cạnh, “Sao thế, đại nhân?” Nửa người trên lộ ra da thịt tinh tráng, dương mặt gầy gò tuấn tú trong đêm tối mê người, đôi mắt chậm rãi nhắm lại, không trả lời, nữ nhân bên người ngồi dậy, dán cơ thể trần trụi lên người nam nhân mà ôm lấy, “Đại nhân lại gặp ác mộng sao?” Nam nhân khẽ thở dài, đưa tay vuốt trán của mình, khóe miệng thầm nâng lên, tại sao lại mơ thấy nàng ấy cơ chứ? Đoạn khí ức khi còn trẻ này khi nào mới có thể rời bỏ hắn… Hắn đã sớm biết mình sẽ không đuổi kịp được nàng, đã sớm buông bỏ rồi cơ mà… Tại sao cuối cùng nàng vẫn ở trong đầu mình, muốn quên cũng không thể được. Đã nhiều năm rồi, sau lần đó hắn không còn được gặp nàng nữa, tại sao hắn còn… muốn nàng như thế? Chỉ là một hình bóng mà thôi, gương mặt kia cơ bản không phải là nàng, hắn đang làm sao thế này! “Đại nhân?” Tay của nữ nhân vung vẩy, cơ thể cũng cọ cọ lên vài cái, nam nhân đột nhiên mở mắt ra, bên trong dấy lên một ngọn lửa không nhỏ, cánh tay vươn ra đẩy ngữ nữ nhân rồi đè lên. “Đại nhân…” Nữ nhân thẹn đỏ mặt, nam nhân kia nheo mắt, hắn muốn nữ nhân gì lại không có, với thực lực và địa vị hiện giờ của hắn, nữ nhân gì hắn cũng có được. Cơ thể nam nhân đè nặng xuống, nữ nhân dưới cười kêu lên mềm mại, ánh mắt nam nhân trở nên điên cuồng, con ngươi đen nhuỗm màu tình dục, chậm rãi nhắm lại, cơ thể động một cách nhẫn tâm. Hắn là Diêm Minh, là Diêm Minh có thể lleenbaats kỳ một kế hoạch nào cũng hoàn hảo, là Diêm Minh có thói quen nắm trong tay mọi nước đi. Hắn tuyệt đối sẽ không mất khống chế, tuyệt đối sẽ không. Ngày hôm sau, cuộc thi tranh tài chế dược chính thức bắt đầu. Cả thành nhỏ trở nên sôi trào. Trên mảnh đất giữa thành dựng lên một đài cao, trên đài có mấy chục cái bàn dài, mỗi bàn đều bày toàn bộ những thiết bị cơ bản cần thiết cho Dược Tề Sư. Xung quanh là đài cao cho khán giả, chỉ chốc lát sau người xem thi đấu đã không ngừng túa vào, khán đài bốn phía dần được lấp đầy. Phóng tầm mắt thấy toàn là biển người, Dược Tề Sư và nhân viên chẳng có bao nhiêu, chỉ có một hàng ở trước để xem thi đấu, mà các nhân vật lớn thì được ở khán đài đã xếp sẵn. Vào lúc các tuyển thủ chế dược lên đài vào bàn, khán đài lập tức sôi trào. Người xem thi đấu bàn tán từ đầu tới chân các Dược Tề Sư, cũng có một chút Dược Tề Sư nổi tiếng có mặt, Vân Phong không thể thấy được toàn bộ Dược Tề Sư bởi vì số người tham gia ở đây tới trên cả trăm, diện tích đài lại quá rộng, nàng chỉ có thể thấy được tầm mười mấy người xung quanh, cơ bản không thể nhìn được ra xa. Toàn bộ Dược Tề Sư đều có bàn mang mã số cố định, Vân Phong bước tới chiếc bàn của mình, ngước mắt nhìn mấy nhân vật lướn trên đài cao, vừa nhìn đã biết bên trên là những gương mặt mà nàng cơ bản đã quen. Tam đại đế quốc Đông Đại Lục, ba điện chủ Tây Đại Lục, tổng công đoàn chất thuốc Đan Thanh và Đan Tố, còn có trưởng lão chất thuốc của Học Viện Tụ Tinh trong Trung Vực. Vân Phong cười, học viện Tụ Tinh cũng phái người tới đây sao… Nói như vậy chắc Cung Thiên Tình cũng tới? Ánh mắt Vân Phong đảo quá, có một bóng người quen thuộc ngồi bên cạnh Hạo Nguyệt Điện Chủ, thời gian trôi qua hắn đã trở nên trưởng thành hơn rất nhiều, Vân Phong nhếch môi, quả nhiên người mà nàng thấy ngày hôm qua thực sự đúng là Diêm Minh. Các Dược Tề Sư tham gia thi đấu đều đã vào vị trí, người có thân phận nồi trên cao nghị luận sôi nổi, trưởng lão chất thuốc ngồi nói chueyenj với đám người khác cảm thấy mất hứng, hướng ánh mắt tìm tòi xuống bên dưới. Hử? Nha đầu kia không tới tham gia thi đấu sao? “Trưởng lão đang tìm gì thế?” Đan Thanh cười ha hả hỏi, “Có mầm non nào khiến trưởng lão hài lòng không?” Trưởng lão chất thuốc khẽ hừ lạnh, “Nói về mầm non, ai có thể sánh được với nha đầu kia.” Mắt Đan Thanh hơi lóe lên, “Trưởng lão nói… là Vân Phong sao?” Mọi người nghe xong đều rung động, cái tên Vân Phong trong đầu mỗi một đại nhân vật đều có nghĩa khác nhau. Thái độ của mọi người thay đổi, trưởng lão chất thuốc hoàn toàn không chú ý tới điều đó, nói tiếp, “Hiển nhiên rồi, nếu nha đầu kia tham gia, quán quân chắc chắn sẽ là nàng, không có ngoại lệ.” Đan Thanh bật cười, Đan Tố cũng gật đầu nghiêm túc, “Chỉ là nha đầu kia chắc sẽ không xuất hiện đâu… Thật là đáng tiếc.” Đan Thanh nói với giọng đầy tiếc nuối, những người khác trầm mặc, Diêm Minh đằng kia quét mắt nhìn xuống dưới, Vân Phong, ngươi thật sự không tới sao? Đan Thanh đứng lên, khán đài lập tức im lặng lại, cuộc so tài chế dược bắt đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]